“Đừng! Đừng! Đừng! Mọi người đều là người một nhà, cậu cũng đừng lừa gạt tôi!”
Lục Đào không chút do dự từ chối, bĩu môi nói: “Nhân lúc Liễu mỹ nữ đi vệ sinh thì lập tức chủ động trêu chọc cậu, còn thêm bạn wechat. Tôi nghĩ họ cũng không phải hạng người đơn thuần gì. Loại con gái như vậy, nếu không có quan hệ với Liễu mỹ nữ thì còn có thể vui đùa một chút. Nhưng có Liễu mỹ nữ ở đây, vậy thì thôi đi, đừng vì ăn miếng thịt dê mà cả người khó chịu…”
Triệu Dật bật cười nói: “Cậu nói xem, cậu kiếm được nhiều tiền như vậy, sao không thấy cậu mua xe?”
Lục Đào cười nói: “Tôi không giống như cậu, suốt ngày lang thang tán gái khắp nơi. Tôi không có nhiều thời gian cần sử dụng xe, nên sẽ không tốn tiền cho việc này. Nếu như tôi phải lái xe thì dùng một chiếc trong nhà là được. Mặc dù không bằng xe của cậu, nhưng vẫn có thể chạy tốt.”
“Địa chủ! Khiêm tốn quá vậy!”
Triệu Dật cười đùa: “Được rồi!”
Hai chiếc xe lần lượt rời khỏi tầng hầm, chạy một mạch vào khu D của trường Giang Đại rồi dừng lại dưới khu ký túc xá nữ. Tiếp đó bọn họ nhận được ánh mắt hâm mộ của rất nhiều sinh viên nữ.
Sau khi nhận được điện thoại, nhóm người Liễu Vũ Phi nhanh chóng đi xuống. Nhìn thấy Triệu Dật đứng bên cạnh chiếc Ferrari như một quý tộc, ánh mắt của các cô gái đột nhiên sáng lên.
“Đẹp trai quá đi mất!”
“Đây là Ferrari à? Anh ấy lại đổi xe sao?”
“Phi Phi, bạn trai cậu cũng giàu quá đi!”
Triệu Dật vẫy tay chào năm cô gái: “Đã lâu không gặp, chào mọi người.”
Hắn chưa từng gặp qua cô gái dáng người cao gầy bên cạnh Liễu Vũ Phi. Cô gái này đeo kính, dịu dàng, chắc chắn là người bạn Cao Văn mà Liễu Vũ Phi đã nhắc tới. Ba cô gái còn lại là bạn cùng phòng Ngô Lỵ, Từ Mộng Kiều và Đỗ Tư Tư thì Triệu Dật đã biết, hơn nữa còn từng gặp qua.
Ngô Lỵ cười nói: “Triệu Dật, cậu lại đổi xe rồi à?”
Triệu Dật bật cười: “Tôi đến cửa hàng 4S mua ô tô với bạn nhân dịp Quốc Khánh. Thấy nó khá đẹp nên nhân tiện tôi cũng mua một chiếc.”
Nhận tiện?
Ferrari 488?
Trong lòng Ngô Lỵ hâm mộ đến muốn khóc. Người vừa có tiền vừa đẹp trai như vậy, tại sao không phải là bạn trai của mình?
Trước đó, Ngô Lỵ cũng đã mập mờ trêu chọc Triệu Dật trong tin nhắn riêng. Thế nhưng Triệu Dật không trả lời, giả vờ như không hiểu. Ngô Lỵ cũng không muốn đi quá xa, cho nên cô chỉ có thể tạm thời bỏ cuộc, duy trì quan hệ rồi tìm cơ hội sau.
Mặc dù không thể trở thành bạn trai, có người bạn giàu có như thế này cũng có thể đem ra vẻ và khoe khoang rồi.
Triệu Dật mở cửa xe, ra hiệu cho Liễu Vũ Phi lên xe, đồng thời nở nụ cười: “Đây là Lục Đào, bạn cùng phòng của anh, là địa chủ địa phương đó! Vì hôm nay anh mời khách nên nhờ cậu ấy làm lái xe. Mọi người sẽ ngồi chiếc Porsche kia, chúng ta cùng nhau đi ăn trước. Sau đó sẽ đến Câu lạc bộ Đua ngựa, tối nay chúng ta sẽ ở lại trung tâm này nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta mới trở về!”
“Được!”
“Hôm nay chúng ta đi theo Phi Phi được thơm lây, ăn chùa uống chùa của địa chủ vậy.”
Triệu Dật cười nói: “Mùi vị của nhà hàng hải sản lần trước như thế nào? Nếu được, chúng ta tiếp tục tới đó nha.”
“Rất ngon!”
“Ngon nha!”
Triệu Dật thoải mái đồng ý: “Được! Vậy chúng ta tới đó!”
Một nhóm bảy người lại ăn một bữa tiệc hải sản thịnh soạn. Sau đó cùng nhau lái xe đến Câu lạc bộ Đua ngựa.
Khi họ đến nơi, Đông Lai và Lý Dương cũng vừa đến, tổng cộng có chín người. Họ giới thiệu làm quen nhau một lượt, sau đó cùng nhau đi vào Câu lạc bộ. Vừa vào cửa đã thấy Quan Tâm đang mặc vest đứng chờ.
Triệu Dật để cho Quan Tâm đến trước một chút, xác nhận xem mọi công tác chuẩn bị ở đây đã xong hay chưa. Bên cạnh đó chính là để đảm bảo rằng lịch trình đi chơi ngày hôm nay sẽ không xảy ra sai sót gì.
Đó không phải là những gì mà một trợ lý cá nhân phải làm sao?
Không thể có chuyện gì cũng phải để ông chủ tự mình đến xác nhận.
“Ông chủ!”
Triệu Dật “ừ” một tiếng, hào phóng giới thiệu: “Phi Phi! Đây là trợ lý riêng của anh, Quan Tâm… Đây là Liễu Vũ Phi, bạn gái của tôi, hiện đang học khoa Luật ở Giang Đại.”
Quan Tâm mỉm cười chào hỏi: “Cô Liễu, xin chào!”
Liễu Vũ Phi đã cùng mẹ chứng kiến rất nhiều cảnh tượng hoành tráng, đương nhiên sẽ không bị mất tự nhiên, mỉm cười đáp lại một cách trang nhã và đúng mực.
Bọn người Ngô Lỵ đứng bên cạnh đều há hốc mồm kinh ngạc.
Cái quái gì vậy? Triệu Dật có trợ lý riêng?
Cô trợ lý riêng này còn là một mỹ nhân xinh đẹp, khí chất ngời ngời như vậy?
Triệu Dật vẫn còn là sinh viên năm nhất sao?
Triệu Dật cười hỏi: “Ở đây không có vấn đề gì chứ?”
Quan Tâm cung kính trả lời: “Ông chủ, không có vấn đề gì. Tôi đã xác nhận lại với Câu lạc bộ Đua ngựa, kiểm tra tất cả các chi tiết. Bây giờ sân C vẫn còn đang trống, tôi vừa xác nhận, các vị có thể vào chơi bất cứ lúc nào.”
Triệu Dật quay đầu cười nói: “Đi thôi! Trước tiên mọi người hãy chọn cho mình một con ngựa. Sau đó đi theo huấn luyện viên học cách cưỡi ngựa và cách giữ an toàn, cuối cùng thì có thể cưỡi ngựa đánh roi rồi.”
Sau một hồi bàn bạc, cả nhóm đi theo nhân viên tới chuồng ngựa.
Liễu Vũ Phi tò mò ngắm nhìn xung quanh: “Không phải anh đã mua một con ngựa sao? Con nào vậy?”
“Số 28.”
Triệu Dật tiến lên vài bước, đi đến chuồng ngựa số 28. Con ngựa số 28 nhìn thấy Triệu Dật tới lập tức vươn đầu dụi vào tay hắn, rất dịu dàng ngoan ngoãn, còn có chút hưng phấn giống như khi nhìn thấy một người bạn.
Triệu Dật vỗ vỗ con ngựa, cười nói: “Gần đây làm đại gia thế nào? Đi nào! Hôm nay chạy với tao vài vòng nha. Đừng để ăn nhiều quá rồi biến thành một con ngựa mập mạp to béo, sau này coi chừng sẽ không chạy nổi nữa…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]