“Đơn độc so tài sao? Được chứ! Trước tiên anh cứ giành chiến thắng trong cuộc tranh tài này rồi hẵng nói, tôi cũng chỉ thích so tài với người mạnh, nếu quá tệ tôi cũng làm biếng ra tay!”
Hệ thống ban bố nhiệm vụ, trận so tài này nhất định phải làm. Thế nhưng so tài kiểu gì mới được.
Tất nhiên dù thế nào đi nữa trận này cũng phải làm, Triệu Dật đối với người này cũng không khách khí làm gì.
Mặc dù Tần Băng Lạc không phải là bạn gái mình, thế nhưng ở ngay trước mặt mình xưng hô với Tần Băng Lạc bất lịch sự như vậy, không phải là muốn làm xấu mặt mình sao?
Nhất định phải xử lý tên này, không cần phải thương lượng!
Quan Trạch bị lời nói của Triệu Dật làm cho tức giận.
Tên này đúng là ếch ngồi đáy giếng, chém gió cũng lớn thật đấy!
Nhìn vẻ ngoài nhiều nhất mày cũng chỉ khoảng 20 tuổi, vậy mà dám làm ra vẻ như là xe thần đầu thai à!
Tao là đệ tử của xe vương ở Thượng Hải đây, tao còn chưa lên tiếng thế mà mày đã ở đó hóng hách.
Hôm nay Quan Trạch treo thưởng 2 triệu tệ tổ chức trận tranh tài này, đương nhiên hắn không phải vì tiền nhiều mà muốn đốt. Hắn cũng không nghĩ đến việc muốn dùng tiền để thu được cơ hội tranh tài với cao thủ, mà là bởi vì hắn muốn nổi danh!
Hắn tụ tập cao thủ trong giới đua xe ngầm chỉ vì một mục đích. Đó chính là muốn đánh bại bọn họ, giúp bản thân nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407135/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.