Thương Phi bị Triệu Dật bóp cổ, chỉ trong một giây ngắn ngủi đó gã thật sự cho rằng mình sẽ chết ở chỗ này.
Nam sinh trước mắt cùng với ánh mắt lạnh lùng kia, làm cho gã có một loại cảm giác như rơi xuống hầm băng.
Đây tuyệt đối không phải là phong cách cùng ánh mắt của một tên sinh viên có được.
Triệu Dật tiện tay ném Thương Phi ra bên ngoài như rác rưởi.
“Cút! Ra ngoài nhớ xin lỗi Sở Lê Lê!”
Thương Phi như được đại xá, hắn sờ sờ cổ mình rồi lập tức xoay người đứng lên. Sắc mặt hắn trắng bệch cùng với sự kinh hoàng chưa trấn định lại, hắn nhìn thoáng qua Triệu Dật rồi nhanh chóng chạy về phía cửa ra vào.
Sáu tên thanh niên mà gã mang đến cũng bịt mũi hoặc ôm bụng của mình, có tên thì ôm cánh tay bị trật khớp, vẻ mặt đầy hoảng sợ chạy theo Thương Phi.
Thương Phi mở cửa ra, lập tức nhìn thấy Sở Lê Lê đang đứng trước cửa.
Thương Phi khẽ cắn răng, cúi chào: “Xin lỗi!”
Xin lỗi xong rồi, Thương Phi giống như xấu hổ mà chạy trối chết.
Toàn bộ sinh viên lớp 2 ngành quản trị kinh doanh mặc dù là đứng ở bên ngoài lớp học, thế nhưng bọn họ nhìn qua cửa sổ thấy được toàn bộ quá trình. Nhìn thấy Triệu Dật đang đứng trong lớp học, từng người đều có ánh mắt phức tạp.
Sùng bái, ngưỡng mộ, còn xen lẫn một tia kính sợ và xa lạ...
Từ trước đến giờ, Triệu Dật đều thể hiện trước mặt bạn học là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407110/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.