“Được, vậy việc cửa hàng liền giao cho cậu. Kế tiếp là việc thiết kế, đội thi công, đội trang trí tôi sẽ giải quyết. Nhưng còn việc nhìn chằm chằm tiến độ tu sữa, chọn người trong trường sẽ do cậu tự mình làm. Trong lúc làm, có vấn đề gì thì cứ hỏi tôi là được.”
Nhiệm vụ nói đến là đến!
Đột nhiên Lý Dương cảm thấy áp lực như núi.
“Tốt, tôi sẽ nỗ lực.”
Nhìn ra Lý Dương có chút lo lắng, Triệu Dật vỗ bả vai của hắn rồi an ủi: “Cậu cứ coi như luyện tập là được, không cần phải lo về lợi nhuận. Chỉ cần cậu có thể quản lý hoạt động không lời không lỗ, vậy thì xem như là thành công. Vấn đề tiền vốn ban đầu, cậu cũng không cần phải bận tâm. Đừng có áp lực, tôi coi như mọi người làm một cái nhà ăn nhỏ cho bọn mình có bữa ăn khuya......”
Quách Đông Lai dường như cảm thấy có chút mất mát. Nhưng khi nhìn Lý Dương đột nhiên ánh mắt lo lắng, nhưng lại không hiểu thở dài một hơi.
Từ một sinh viên đơn thuần bước vào xã hội, hoặc nói đúng hơn là từ tư duy của một sinh viên chuyển đổi thành tư duy của người trưởng thành. Cái này nói khó cũng không khó, nói dễ cũng không phải là dễ.
Trường học cùng với thân phận sinh viên khiến cho người ta tạo thành một thối quen sinh hoạt thoải mái. Muốn ra khỏi vùng an toàn và chủ động tiếp nhận áp lực, không phải sinh viên nào cũng đều có thể làm được. Nhất là những người vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407103/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.