Đi khách sạn sao?
Đi Đại Học Công Thương?
Hay là đi nhà mình?
Lúc này trong lòng Phùng Tiếu Tiếu hoang mang rối bời. Cuối cùng, cô quyết định cứ lái xe về nhà mình trước, đến nhà rồi lại tính tiếp.
Một đường thận trọng chạy đến dưới nhà, Triệu Dật vẫn ở bên cạnh ngủ. Phùng Tiếu Tiếu vỗ vỗ Triệu Dật: “Triệu Dật, Triệu Dật, tỉnh lại......”
Triệu Dật mơ hồ mở to mắt, men rượu xông lên đầu làm hắn thoáng có chút choáng váng. Nhưng được ngủ một lát, quả thật dễ chịu hơn một chút so với lúc nãy.
“Đến đâu rồi?”
“Đến chung cư của tôi. Lúc nãy anh ngủ thiếp đi, tôi cũng không biết nên đi nơi nào?”
Triệu Dật ngẩng đầu nhìn ra ngoài, lấy lại tinh thần nói: “Nhà cô à…Không vấn đề gì… Được rồi! Cô cứ đỗ xe xong rồi thì cứ trở về đi.”
Phùng Tiếu Tiếu có chút kinh ngạc, theo bản năng hỏi lại: “Vậy còn anh thì sao?”
Triệu Dật nhìn hai bên một chút, ánh mắt rơi vào một khách sạn bên cạnh, trên đó có tấm biển ghi Chain Express: “Tôi đi khách sạn, không cần phải tìm người chở về. À đúng rồi! Cô đừng quên y phục ở ghế sau.”
Khách sạn?
Nếu ngủ tại khách sạn thì ở đâu chẳng có, bên cạnh tiệm cơm lúc nãy cũng có khách sạn đấy thôi. Là vì tiễn đưa mình trở về sao?
Đều uống tới say như vậy, vẫn không quên nhắc nhở mình cầm theo đống quần áo mua lúc buổi sáng....
Hai người xuống xe, Phùng Tiếu Tiếu cầm theo 2 cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-tren-duong-cuu-nguoi/3407096/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.