Dịch: Nắm Sáng.
“Bảo sao cảm giác ngủ rất thoải mái, thì ra! ! ”Ngô Trì hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy toàn thân sung mãn, hai loại mùi thơm khác nhau quanh quẩn trong mũi, quả thực là để cho hắn sảng khoái không thôi.
Nghe được lời nói Lâm Muội Muội, hắn nhịn không được nhìn nàng một cái!Trên cái gương mặt xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành kia, bấy giờ mang theo một chút giận dỗi nhẹ nhàng, đôi mắt đẹp khẽ chớp, chiếc mũi thon, môi mỏng nhẹ mỉm, trông quá đẹp mắt.
Lần này nàng không có búi tóc, mặc cho tóc dài nhu thuận rơi xuống bên hông, một đầu dây tóc theo gió đong đưa, xỏa trên cánh tay mảnh mai.
Cái miệng Lâm Muội Muội không tha người, tiếp tục nói: “Ngài đúng là không sợ chết, nghỉ ngơi ở trong phòng nhỏ không tốt sao, quan hệ của chúng ta với ngài sớm đã vượt qua sinh tử, nằm chung một cái giường có cái gì không được?”“Nếu trời lạnh xuống, người chịu khổ chính là ngài không phải chúng ta.
”Nghe vậy, trong lòng Ngô Trì ấm áp, nhẹ nhàng ôm eo của nàng, thấp giọng nói: “Không có chuyện gì, ở trong lãnh địa, nào có dễ sinh bệnh như vậy”.
Vòng eo mỹ nhân tinh tế, tay ôm vào quá ư mềm mại, Ngô Trì ôm phát liền không muốn buông ra.
Gương mặt xinh đẹp của Lâm Đại Ngọc ửng đỏ, trừng mắt nhìn hắn một cái, đứng dậy nói: “Bây giờ đã là 9 giờ, sóng quái vật còn chưa tới, nô gia đi chuẩn bị trước ”.
“Chờ đã!”Ngô Trì lấy lại tinh thần, hỏi: “Các ngươi ăn cơm chưa?”“Vẫn chưa ăn!”Hai nữ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-so-khong-che-tao-bat-hu-tien-vuc/4496861/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.