Còn tốt, Bạch Ngọc Vân không ngại chịu khổ, kiên cường cứng cỏi chịu đựng, cũng không khóc ròng từ bỏ. Tất nhiên ngoài lúc chịu khổ ra thì thời gian còn lại của tiểu cô nương cũng rất thoải mái, muốn làm gì vui vẻ đều được. Lý Quân Thiên có thể đem nàng đi đến thành trì nào đó, muốn ăn gì chơi gì đều có thể làm theo ý mình.
Chỉ cần điều động lượng nội lực rất nhỏ cũng có thể để kiếm chiêu trở nên sắc bén đến tận cùng, tiêu hao cực ít lại có thể chém ra hiệu quả sắc bén nhất.
Lý Quân Thiên cười như không cười, ánh mắt híp lại nói.
Công pháp có thể tu luyện ở Thác Hải Cảnh, đồng thời cũng rèn luyện thân thể, phụ trợ thẳng đến cấp bậc Bảo Thể.
Mỗi kiếm chém ra nhìn đơn giản đến cực hạn, thuần túy chỉ là chém cùng đâm mà thôi, không phải chiêu chiêu thức thức, điệp gia tầng tầng nhưng uy lực đều được ép đến mức độ cao cấp nhất.
Lý Quân Thiên đánh tan khăn tay, đồ vật dùng Thiên Mộng Huyền Công sáng tạo ra mà thôi, đánh tan xong không để lại chút dấu vết nào.
Ba kiếm, lại có thể chém rụng cả năm phiến lá, nắm bắt thời cơ chính xác, góc độ xảo trá, tinh diệu tuyệt luân.
Từ đó việc Lý Quân Thiên mỗi ngày phải tắm một lần lộ ra khá là khác người, dần dần khiến cho Bạch Ngọc Vân cũng làm theo sau, cuối cùng cũng trở thành một người ưa thích sạch sẽ.
“Kiếm Chân Quyết”.
Có thể nói bốn tháng này, tiểu cô nương trôi qua vui vẻ cũng vất vả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159183/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.