Chiếc sừng trắng sữa của Thí Thiên Nghĩ lúc này phát ra ánh sáng trắng nhu hòa, ánh sáng hóa thành một dòng nước chảy xuống, chậm rãi đem toàn bộ Thí Thiên Nghĩ bao vây lại, cuối cùng hình thành một cái kén.
Thí Thiên Nghĩ vào trong lúc này đã hút sạch đôi mắt kia, vừa rồi Táng Đế Liên đập xuống đã cố ý tránh đi nó cho nên không bị thần thông ảnh hưởng, nếu không cho dù là Thí Thiên Nghĩ hiện tại cũng không thể tránh khỏi kết cục bị xóa đi trở thành hư vô.
“Quả nhiên là thời gian”.
...
Cái mâm tròn sau khi hiện ra, lại giống như xuất hiện bóng trồng, từ một cái phân biệt ra hai mặt mâm tròn ở hai bên trái phải phía sau, giống như hai con mắt cùng miệng, ở khoảng giữa có vô số sợi khói đen giống như có rất nhiều xúc tu quấn vào với nhau.
Lý Quân Thiên đã có thể nhìn hiểu, nhưng hắn vẫn không có biện pháp tránh né. Hắn thử di chuyển thật nhanh, nhưng Lạc Hi Vương không cần phải nhắm chuẩn vào hắn, chỉ cần đánh vào vị trí của hắn ở một giây trước là được.
Xếp ở trên cao nhất lại chính là một thanh kiếm rất mỏng, lưỡi kiếm rất nhỏ giống như liễu kiếm nhưng lại rất cứng rắn, không phải mỏng manh dễ vỡ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đôi mắt của Lý Quân Thiên sáng rực, tuy không thể bắt được hay tránh né công kích của lưỡi kiếm kia, nhưng hắn đã có thể xác định chính xác đây chính là lực lượng thời gian, hơn nữa còn là chém về trong quá khứ.
Hút!
Tìm mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159145/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.