Một đường truy đuổi, trong khoảnh khắc chính là nghìn vạn dặm. Hai đại lục chìm xuống thật nhanh nhưng rơi là đường thẳng, rẽ ra lực lượng không gian mà rơi thẳng tắp xuống phía dưới.
Mà Lý Quân Thiên đi ở trong Hỗn Không Hải lại không phải là một đường thẳng, dọc theo dòng chảy của lực lượng không gian hỗn loạn đuổi theo, tốc độ của đường thẳng không thua kém gì tốc độ chìm của đại lục, nhưng đoạn đường đi được thì nhanh hơn rất nhiều.
Lý Quân Thiên cùng Thủy nhấp nháy ở trong Hỗn Không Hải, giống như một con đom đóm, mỗi lần lóe lên lại hiện ra ở vị trí cách xa hàng trăm vạn dặm, thậm chí hàng nghìn vạn dặm.
Tốc độ của Thủy cũng không chậm, mặc dù cả đoạn đường đều bị Lý Quân Thiên kéo đi nhưng Thủy cũng có thể thêm một phần lực khiến cho tốc độ nhanh hơn, cuối cùng bắn vọt theo kịp Lý Quân Thiên.
Vậy mà từ đầu đến cuối bọn hắn đều giống như đom đóm truy đuổi ánh trăng, chỉ có thể trông thấy từ xa chứ không thể chạm đến.
“Cách bao xa?”
Không biết đã đuổi theo bao lâu, Thủy lên tiếng hỏi Lý Quân Thiên, ở trong Hỗn Không Hải ngoại trừ dòng chảy không gian hỗn loạn ra thì cái gì cũng không có, đã nhàm chán đến vô cùng.
Lý Quân Thiên nhíu nhíu mày trả lời.
“Chừng bốn mươi vạn dặm!”
Bốn mươi vạn dặm, kỳ thực cũng không xa. Thủy nghe đến cũng nhẹ nhàng thở ra, đoạn đường này chạy đến nàng cũng hơi mỏi chân.
Có trời mới biết được để cho hai người chạy đến mỏi chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159093/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.