Vũ Nhu kỳ thực từ đầu đến cuối đều không phát giác được kỳ quái, thành trì này trong mắt nàng hết sức bình thường. Nếu nói đến cái gì kỳ quái thì là thành trì này quá sạch sẽ, cũng quá gọn gàng ngăn nắp, chỗ chỗ tươi đẹp.
“Là dùng cương khí ra đôi đũa, cũng không phải vật thật”.
Đứng tại một đỉnh núi tuyết đưa mắt nhìn về phía xa. Vũ Nhu quan sát một hồi liền không khỏi kinh ngạc hỏi.
Tuy chỉ là sự hoài nghi nhỏ nhoi ngay lập tức bị Tường Vi bóp tắt, nhưng điều này cũng để người ta nghĩ đến đã lạnh cả người. Đơn giản chính là nàng lại tự hoài nghi chính mình, hoài nghi võ đạo của mình sinh ra sai lầm.
Lý Quân Thiên gật đầu, ung dung uống trà xong mới hỏi.
Lý Quân Thiên cười cười, bàn tay ngưng tụ một cỗ cương khí sau đó biến thành kim loại, cuối cùng hóa thành một đôi đũa cầm vào trong tay, ung dung gắp một miếng thức ăn, bỏ vào trong miệng nhấm nuốt.
“Cái gì là thật cái gì là giả? Ta cầm đôi đũa này thật sự là đôi đũa sao?”
“Ngươi tìm bọn ta làm gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vị Ương đổ gục xuống mặt đất, mau tươi từ mi tâm tràn ra, nhuộm đẫm một mảnh sàn nhà.
“Không phải Dị Tượng, cách làm khác nhau nhưng kết quả tương tự thôi, trên bản chất là khác biệt. Nói chính xác thì địa phương này là ảo ảnh nhưng lại có thể làm được giả như thật”.
Tường Vi không trả lời được, tác dụng tương tự làm ra hiệu quả cũng tương tự sao lại không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159050/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.