Cuối cùng chỉ có bảy người thông qua được Vấn Tâm Thức, mặc dù tinh thần hơi hoảng hốt nhưng đã an toàn thông qua, tâm tư tỉnh táo, cũng không phải loại người dễ bị mê hoặc hay thay đổi mà phản bội bản tâm.
Bên phải, Vũ Nhu càng trực tiếp, càng chủ động, chạy thẳng đến ôm lấy tay phải của Lý Quân Thiên, ghì sát vào dãy núi lớn trùng trùng điệp điệp, mềm mại mịn màng.
“Người?”
“Sao băng?”
Lý Quân Thiên ngồi thẳng người, lẩm bẩm nói với Tường Vi.
Đầu óc treo đầy nghi vấn, Tường Vi cũng không biết vì sao Lý Quân Thiên lại nói như vậy đã thấy Lý Quân Thiên đứng dậy, chuẩn bị chạy đến nhìn xem ngôi sao băng kia.
Tường Vi u oán càng đậm, nàng bế quan đột phá một tuần, Lý Quân Thiên vậy mà vẫn “để dàng” công việc cho nàng. Rõ ràng hắn cũng có thể thi triển Vấn Tâm Thức, nhưng vẫn còn không động thủ.
“Còn phải cảm tạ tướng công giúp đỡ”.
Trong phạm vi dị tượng bao phủ xuống, Tường Vi có thể cảm nhận tất cả người bị bao trùm ở bên trong, có thể cảm nhận được tinh thần của đám người. Tường Vi khẽ phất tay một cái.
Một người co quắp bị tầng vật chất nào đó bao bọc lại, bao bọc cũng không kín kẽ trái lại có rất nhiều lỗ hổng, vật chất bị đốt nóng ở bên ngoài mang theo cuồng phong cùng nhiệt lượng lọt qua lỗ hổng đốt đến thân thể của người ở phía sau.
“Đừng đùa nghịch rồi, còn chút người muốn ngươi đi khảo hạch nữa kìa”.
Toàn thân người kia đã bị hun đến biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159035/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.