Chương 159: Đinh Linh Linh
Nam nhân kia suy tư một chút, không kiêu ngạo cũng không tự ti mà cẩn trọng hỏi.
Không nghĩ đến lần đó hắn lại trộm được cái lược của nàng, sau đó bị Lý Khuynh Thiên t·ruy s·át năm sáu ngày, cuối cùng trốn thoát, từ đó về sau quy ẩn giang hồ.
“Đứng lại”.
Thiếu nữ lên tiếng, tiếng nói như chuông bạc rung động, giọng rất dễ nghe. Gia gia của nàng chính là lão nhân đang h·út t·huốc, thở ra một luồng khói, lão nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
p/s: Cầu đề cử!!!
Tiểu cô nương chừng mười sáu tuổi, tóc tết xương cá, hai mắt long lanh tràn đầy khí tức thanh xuân. Lão nhân già nua, khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn, trên miệng ngậm lấy một tẩu thuốc, khói thuốc lượn lờ bốc lên cao.
“Đạo Vương Đinh Tất Phong? Hắn tìm ta làm gì?”
Lý Quân Thiên nhìn hộp gỗ một chút, cũng không trạm trổ hoa văn gì mà chỉ có trơn mịn, vỏ hộp ghép vào vừa khít không lộ ra phân biệt, cũng coi như tinh mĩ.
“Gia gia, chúng ta đi đến nơi này làm gì?”
Coi như nhớ đến ngày nhỏ được mẹ chải tóc gãi ngứa vô cùng dễ chịu. Nhưng từ khi lớn lên, tóc của nàng ngoài tự chải hay người hầu chải tóc ra thì cũng không quá chăm chú đầu tóc của mình.
“Năm đó là tại hạ càn rỡ, kính mong Lý cô nương bỏ quá cho. Đồ vật này ta cũng chưa từng làm hư hao, nay quy trả nguyên chủ, mong được cô nương lượng thứ”.
Nghĩ nghĩ một chút, Vũ Nhu đẩy ra lầu gỗ đi về phía bàn trà trong sân.
Suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159032/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.