Lý Quân Thiên rời đi, thành viên của Hộ Thiên Thuẫn trọng thương chỉ có thể cười khổ nhìn nhau. Dương Thái Hòa, nặng nề thở một hơi nhìn sang Cổ Thái Huyền, ánh mắt giống như muốn hỏi.
“Làm thế nào bây giờ?”
Cổ Thái Huyền nhìn lại, giống như muốn nói.
“Ta làm sao biết làm sao?”
Biểu tình giống như muốn nói như vậy, nhưng Cổ Thái Huyền không có nói ra, một tay nâng đỡ lấy Trương Vô Cực, một tay khẽ kéo.
Một vùng nước đỏ rực bị Cổ Thái Huyền kéo nhấc lên, sâu ở bên trong đó là một cánh tay giống như bọ ngựa, ở bên trong, cánh tay không ngừng tràn ra máu tươi đem dòng nước nhuộm đỏ.
Nhìn kỹ một lần, Cổ Thái Huyền thở dài.
“Trở về đi”.
Trương Vô Cực lúc này đã hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều, nhưng trong lòng vẫn có không cam lòng, nghiên răng hỏi.
“Chỉ bằng nàng ta một câu nói, chúng ta phải trở về?”
Cổ Thái Huyền lắc đầu, nhìn lên bầu trời nói.
“Ngươi không cảm nhận được sao? Kiếm ý vẫn bao trùm nơi này”.
Trương Vô Cực trợn trừng hai mắt, trong mắt tràn đầy chấn kinh cùng không thể tin nổi nhưng lại không lên tiếng.
Một luồng kiếm ý cuồn cuộn bao phủ cả bầu trời, đem bọn hắn bao trùm vào bên trong nhưng không gồm một chút ác ý nào khiến cho người ta bất giác bỏ qua.
Nhưng nếu tĩnh tâm cảm nhận, vậy thì sẽ nhận rõ được cỗ kiếm khí kinh khủng mà lạnh nhạt vờn quanh. Kiếm ý bao phù cả trăm dặm, toàn bộ tình thế trong khu vực này đều bị Lý Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159019/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.