“Thì ra đây là Vô Giới Trụy sao?”
Tường Vy hiển nhiên biết Nhất Thần nói thật, nhưng nàng cũng không định đưa vật này cho hắn. Nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, khóe miệng hơi câu lên.
Lý Quân Thiên nhếch miệng, từ tay áo ném ra Nhất Thần Lệnh. Ý tứ rất rõ ràng, đã có ý nói chuyện không liên quan đến hắn, vậy thì tấm lệnh bài này cũng không cần nhận, hắn không liên quan gì với Phá Thiên Thương.
Không cần thiết!
Giống như một sợi rễ cây hồng phơn phớt đang đâm sâu vào lòng đất, bởi vì Vô Giới Trụy trong suốt mà có thể nhìn đến rõ ràng.
“Mời ngươi biểu diễn”.
Ầm!!!
Mặt biển gợn sóng cuồn cuộn muốn ép vỡ mười dặm tinh thể trắng xóa ở giữa biển kia, vào lúc này cũng giống như mất đi lực lượng, các vết nứt bên trên tinh thể bị nước thẩm thấu vào lại không tiếp tục mở rộng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói lời khách sáo?
“Vô Giới Trụy có thể định vị cùng khóa chặt vị trí các thế giới. Ngươi cũng biết là không thể sử dụng cách thông thường để thôi động Vô Giới Trụy được, trừ khi đạt tới Linh Pháp Cảnh hoặc là để ta tiến hành rèn luyện nó”.
Không có Vô Giới Trụy, Giới Thú không thể chính xác nhảy đến thế giới khác được. Mà Nhất Thần phí sức chín trâu hai hổ cũng là cần nhất món đồ này.
Vạn vật yên tĩnh, tựa như không gian bị đóng băng.
“Thế nào? Bài xích ta rồi?”
Tất cả bị kiếm ý của Lý Quân Thiên bao trùm xuống, hứng chịu kiếm thế nặng nề đổ ập vào, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159010/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.