Kỳ thực ngoại trừ hắn cùng Tưởng Vi ra, trên Nhất Thần Lệnh cũng không có tin tức gì lưu truyền, giống như Phá Thiên Thương đã rất lâu rồi không hoạt động, không có người nào giao lưu.
Khoảng cách quá xa, người khác không cảm ứng được. Chỉ có mấy người ở Đông Long Châu là có thể cảm thấy loáng thoáng, nhận biết được tình hình thì càng chỉ có một người.
Đại đa số võ giả tuyệt đỉnh đều nhanh chóng bước vào Thác Hải Cảnh mò mẫm nhưng vẫn chưa có ai đột phá được đến Vọng Thiên Cảnh.
Đồng thời hắn cũng rất tò mò, Nhất Thần dùng biện pháp gì lại có thể khiêu động quy tắc của thiên địa, tạo ra động tĩnh lớn như vậy. Cho dù là Tường Vi đột phá rồi ra tay thì cũng không thể làm ra động tĩnh lớn như vậy được.
Nghe đến Long Vũ Môn đóng cửa, Lý Quân Thiên cũng không suy nghĩ gì nhiều. Từ Trường Khanh hiện tại gia nhập vào cao tầng của Hộ Thiên Thuẫn, cả ngày chạy đông chạy tây cũng không thấy trở về tông môn, không có chiến lực đỉnh cao thì tông môn bế môn đề cao phòng ngự cũng là chuyện bình thường.
Văn Tu Cốc không hiểu thấu đổi một đời chưởng môn, tân tấn chưởng môn chính là đại đệ tử Vương Tri, cũng chính là vị có hôn ước với Lý Thanh Thanh của Long Vũ Môn.
Ngọn núi nhô lên cao sau đó hơi nghiêng, cuôi cùng đổ ụp xuống, đập ra sóng biển cao đến mấy chục thước. Sóng biển cất cao lại không kịp lan ra, nó giống như bị đóng băng lại sau đó vỡ tan mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5159007/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.