“Không trách các ngươi chẳng lẽ còn trách ta? Hiện tại sao không thấy ngươi có khí phách như năm đó, dây dưa cưỡng ép đến cùng?”
“Lần sau đừng trêu chọc nàng”.
“Không sai, giống như ngươi năm đó”.
...
Giải quyết xong, Lý Quân Thiên tùy ý tạo ra một cái trụ đá cao hơn ba mươi thước ở trên không trung, ngồi xuống.
Toàn thân trần trụi, tóc dài đến gối, khuôn mặt non nớt mười hai mười ba tuổi, từng giọt nước lăn dài trên má, dọc xuống cằm rồi rơi xuống mặt đất phát ra từng tiếng tích tóc.
Chương 126: Hồi sinh
Mỹ công tử vẫn duy trì nụ cười nhạt, khí độ phi phàm nhưng ánh mắt lại hơi híp lại, mỉa mai hỏi.
Lý Quân Thiên sở dĩ ngồi xuống chính là muốn quan sát kỹ càng tình cảnh này. Trong âm thầm, hắn hơi có suy đoán thứ này nhưng cũng không chắc chắn, cũng chưa thể kiểm chứng, chỉ có thể trước hết quan sát kỹ càng cùng từ từ nghiên cứu.
Đáng tiếc, sau khi chạy ra ngoài lại không thể quay trở về. Ngoảnh đầu nhìn lại chỉ còn tàn thi đầm máu, mùi tanh nồng đậm quanh quẩn.
Hắn hướng mắt về đỉnh núi, chính xác là bầu trở trên đỉnh núi, trực tiếp có thể nhìn xuyên thấu tầng mây mù, nhìn đến bản chất của nơi này.
Mãi đến khi rời xa hơn trăm dặm, lục vỹ hồ mới thở phào một hơi sắc mặt thoáng qua chút vui mừng, sau đó lục quang lóe lên, sương mù mờ ảo hội tụ, trong phút chốc biến thành một mỹ nữ quyến rũ động lòng người.
Cổ Thái Huyền vươn ra một bàn tay xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5158999/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.