Lý Quân Thiên khẽ câu lên khóe miệng, bản thân trong chớp mắt liền biến mất. Khoảng cách mấy dặm cũng không xa, Lý Quân Thiên chỉ trong thoáng chốc liền đến.
Cho dù Lý Quân Thiên ngộ tính tuyệt luân, kiến thức tích lũy vô cùng phong phú nhưng không có nghĩa rằng hắn suy tính võ học gì đều có thể trăm phần trăm chắc chắn thành công, cho dù suy tính thành công cũng phải tiêu tốn vô cùng nhiều sức lực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Máu tươi đỏ thẫm phun ra, trực tiếp bắn lên trên váy trắng của Lý Quân Thiên, điểm ra từng mảng đỏ thẫm.
Lơ lửng trong không trung, ánh mắt hơi rủ xuống rơi vào trên người Đặng Chỉ Vy, lạnh lùng hỏi.
Mí mắt cụp rủ của Đặng Chỉ Vy vào lúc này hơi trừng lớn, giống như trông thấy hung thú dữ tợn nhào về phía nàng, cánh tay chống gậy cũng không kìm được mà phát run.
Lực xung kích phong bạo bốn phía, đem một đoàn quân lính đang tiếp cận chiến trường cho hất tung lên, thổ huyết m·ất m·ạng.
Lý Quân Thiên suy đoán đám người Hộ Thiên Thuẫn có khả năng phục sinh tại nơi nào đó, cho nên lần này hắn vận dụng lực lượng của đạo đánh xuống, không biết có thể triệt để g·iết c·hết Cổ Thái Huyền hay không, coi như là một hồi thử nghiệm.
Đặng Chỉ Vy không trả lời câu hỏi của Lý Quân Thiên, trái lại hỏi.
Cổ Thái Huyền?
Nhưng nghe đến lời nói này, không hiểu sao Lý Quân Thiên bốc lên một cảm giác chán ghét, hoặc là tức giận, hoặc là nghe không được xuôi tai lắm.
Nhưng Lý Quân Thiên trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-tu-kiem-ma/5158995/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.