Chương trước
Chương sau
Trên tường thành trước bảo khố lúc này.
Kuro đứng trước mặt Zash, một ngón tay vốn đang chạm lấy đầu đối phương từ từ rút về.
Còn tên Zash lúc này đứng bất động tại chổ hai mắt mất đi tiêu cự, thế nhưng sinh cơ lại không biến mất, vô cùng kỳ lạ bởi vì bộ dạng này của hắn cứ như người chết vậy.
Kuro nhìn bộ dạng của đối phương thì hài lòng gât gù.
Hắn khiến cho đối phương bị tra tấn trong tiềm thức của mình theo một vòng tuần hoàn không có kết thúc.
Đây là lần đầu tiên hắn dùng năng lực Xâm Nhập của Gowther giết người.
Đương nhiên tên này thường dùng năng lực điều khiến tâm trí của người khác giết hại lẫn nhau, thì hắn cũng dùng lại như vậy lên người đối phương, đã vậy trong nguyên tác tên này có hành động đối bại với Lucy nên hắn cho đối phương muốn chết không được, muốn sống cũng không xong.
“Tiếp theo chúng ta làm gì ?”
Lucy một bên bước tới nhìn Zash với vẻ không đàng lòng nhưng nàng cũng thấy Kuro giết người rồi nên cũng chẳng có gì bất ngờ lắm.
Chẳng qua là nàng quá thiện lương mới đau lòng cho kẻ thù.
“Em hãy tới giải cứu những nô lệ bị nhốt bên dưới, sau khi nhìn thấy bộ dạng của họ thì sẽ biết không đáng để thương hại tên này.” Kuro nựng nàng một cái nói.
“Vậy à.” Lucy nghe vậy, tuy không biết bộ dạng họ ra sao nhưng thông qua lời nói của hắn cũng có thể hiển được vài thứ, vẻ không đàng lòng liền biến mất.
Sau đó liền theo phương hướng hắn chỉ dẫn liền đi giải cứu nhóm nô lệ bị nhốt.
“Vù…”
Hắn vừa mới cất Dragon Cry vào không gian túi thì lúc này có ba thân ảnh từ ba hướng khác nhau tiến tới đây.
Rất nhanh liền đứng trước mặt hắn.
Ba người theo thứ tự là một nam nhân cơ bắp có hai con rối bay bên cạnh, một thiếu niên ngồi quả bóng bay và cuối cùng là một mỹ nữ da ngâm.
Đây chính là nhóm Three Star của Stella.
“Ngươi là ai ? ngươi làm gì Zash rồi ?”
Mỹ nữ da nhâm Swan vừa nhìn thấy hắn thì hai mắt tỏa sáng thầm khen soái ca, chỉ là nhìn bộ dạng của Zash liền nhíu mày hỏi.
“Nói nhiều làm gì cứ bắt hắn lại là được.” Thiếu niên Gapri bên cạnh cười vui vẻ nói, chỉ là trong mắt tràn ngập lạnh lùng.
Nam nhân cơ bắp Doll nghe vậy liền ra lệnh cho hai búp bê bên cạnh kêu lên: “Lên đi, Francis, Catherine!”
Hai búp bé thiếu nữ nhỏ nhắn mở mắt ra, phía trước miệng hiện ra quả cầu năng lượng rực lửa, bắn ra tia sáng năng lượng mạnh mẽ. Hai tia năng lượng trong lúc đánh tới lại hợp lại làm một càng thêm bức phá đánh tới Kuro.
Hắn thấy vậy không nhanh không chậm đưa tay lên đỡ lấy, chỉ thấy khi năng lượng đánh vào tay của hắn liền cứ như gặp phải lực cản. Ba người Three Star hoàn toàn kinh hãi.
Phải biết tia năng lượng đó vô cùng mạnh không nói hai người còn lại ngay cả chính Doll là chủ nhân của hai búp bé cũng không dám đỡ lấy.
Vậy mà nhìn đối phương đỡ một cách nhẹ nhàng như vậy vừa khiếp sợ vừa ngưng trọng, đã vậy trong mắt của Swan càng tỏa sáng.
“Đến lượt ta.”
Kuro sau đó búng tay một cái lập tức một cuồng phong như vòi rồng đánh tới ba người họ với tốc độ rất nhanh.
Swan thấy vậy liền vội nhảy người lên hư không né tránh, Gapri thì cưỡi lấy bóng bay né qua một, đáng thương Doll không kịp né tránh chỉ có thể chính diện chóng đỡ.
Thế là cơn cuồng phong liền nuốt chủng lấy đối phương ngay lập tức, sau đó liền biến mất.
“Hít…”
Khiến cho hai Three Star còn lại hít một khí lạnh chính là Doll lúc này đã nằm ra một đống, hay nói cách khác hắn đã bị một chiêu hạ đo ván rồi.
Gapri lúc này cảm nhận ánh mắt của Kuro nhìn sang bản thân thì sau lưng liền phát lạnh, không do dự điều khiển bóng bay chạy trốn.
“Chạy đi đâu… Rankyaku.” (Một trong lục thức One Piece :D )
Kuro thấy đối phương bỏ chạy thì cười lạnh một chân quét ra.
Chỉ thấy một lưỡi đao hư không đánh tới đối phương với tốc độ đáng sợ, Gapri nhìn thấy lưỡi đao bay tới liền sợ hãi muốn né tránh nhưng lại không kịp liền dính đón.
Cả người cùng với lưỡi đao bị đánh bay tới một ngọn núi gần đó, tạo ra một vụ chấn động.
Bộ dạng của ngọn núi lúc này khiến bất cứ ai từ xa nhìn thấy điều sợ hãi, chỉ thấy phía trên ngọn núi lúc này có một hình vết cắt chiều ngang vô cùng sâu.
“Thật mạnh mẽ và đẹp mắt.”
Swan một bên say mê thầm nghĩ, nhưng khi bị Kuro nhìn sang liền biến sắc, hiện ra sự yếu đuối và đáng yêu nhìn hắn nói.
“Đừng đánh nhân gia mà, người ta chịu thua.”
Không biết có phải cố tình hay không mà trong tư thế làm nổi bật đôi chân thon dài của bản thân.
“Nếu như cùng đôi chân dài mị hoặc này làm chuyện đó thì… không đúng, không đúng, do đối phương là mỹ nữ mà công hội của hắn có tiêu chí chuyên thu mỹ nữ cho nên mới để ý đối phương mà thôi, không hề có tư tưởng cá nhân… Ừm chính là như vậy.” Kuro tưởng tượng ra đôi chân dài này mang theo tất đen bó sát ôm ngang hông bản thân, tràn cảnh quá đẹp khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, đặc biệt nàng còn sở hữu tai và đuôi thỏ nghĩ tởi khi bên trên bản thân nhún nhảy liền kích động không ngừng.
Thế nhưng rất nhanh liền vội lắc đầu nghĩ tới tiêu chí của công hội lấy nó làm lý do thoái thác che dấu tư tương đen tối của bản thân liền gật gù không ngừng thầm nghĩ, dù vậy đôi mắt vẫn nhịn không được đảo quanh đôi chân dài mị hoặc cùng tai thỏ của đối phương.
Không biết câu cuối là vì công hội hay vì ham muốn cá nhân của ai đó nữa. ( =)) )
Nghĩ tới đây thì hắn liền hằng giọng một cái rồi mỉm cười một cách mị lực nói: “Hự… nếu không muốn đánh ngươi cũng được, đổi lại theo ta đi.”
Đúng vậy, Kuro bắt đầu đào góc tường của Stella.
“A…” Swan một bên nghe liền kinh ngạc, thế nhưng rất nhanh liền giật mình khiếp sợ kêu lên: “ Nữ Thần Hội ?! Ngươi là Thần Y Pháp Sư ?!”
“Đúng vậy.”
Swan liền ngơ ngác, phải biết rằng nàng có loại sở thích đặc biệt đối với kỹ năng và sự tao nhã liên quan đến mỹ cước, trước giờ chưa có nam nhân nào có thể chống cự lại mị lực từ sắc đẹp cùng đôi chân dài của bản thân.
Thế nhưng hôm nay nàng lại gặp được một nam nhan dùng kỹ năng liên quan mỹ cước vừa đẹp vừa mạnh khiến bản thân rung động, mà hắn còn lại một người vừa soái vừa nổi danh nên hưng phấn không thôi, cảm giác cứ như nữ nhân phát hiện ra nam nhân mà mình đang hẹn hò là minh tinh nổi tiếng, tựa tựa như vậy.
Cho nên Swan lúc này khi nhìn Kuro liền ngượng ngùng không dám nhìn thẳng đối phương, tim liền đập loạn xạ cả lên.
Kuro nhìn thấy nàng như vậy liền tự đặc mị lực của bản thân, rồi mỉm cười hỏi: “Thế nào ?”
“Chuyện này…” Swan lúc này không biết làm sao trả lời.
Một bên là nam nhân mình thích, một bên là đế quốc của bản thân, đột nhiên kêu nàng theo đối phương bất ngờ như vậy nên không biết nên làm thế nào.
Hắn nhìn ra vẻ khó xử của nàng liền đảo mắt nói.
“Ta ngoài việc lấy lại bảo vật của Fiore ra thì còn có mục đích khác là giết Animus, đế vương của các ngươi vốn là một con rồng ẩn núp trong cơ thể của Sonya, mà đối phương lại có ác cảm với nhân loại, hắn tính dùng sức mạnh Dragon Cry để tiêu diệt loài người.”
“Cài gì ?!” Swan nghe vậy liền kinh hãi.
Animus vốn đã có ác cảm nhân loại rồi nên việc hắn nói không hề giật gân chút nào.
“Cho nên ta ở đây là ngăn chặn điều đó xảy ra, nghĩ xem sau khi hội đồng phép thuật biết được chuyện này sẽ truy nã các người vì là đồng phạp với hắn, cho nên chỉ còn cách gia nhập hội thì họ không thể làm gì được em cả, vì có anh và Nữ Thần Hội chống lưng rồi.” Kuro nói.
Swan sau một hồi suy nghĩ rồi nói: “ta sẽ theo ngươi cũng được, tuy nhiên với hai điều kiện.”
“Nói thử xem. ” Kuro nghe vậy liền hứng thú.
“Thứ nhất phải chứng minh được bệ hạ là long tộc và có định tiêu diệt nhân loại, thứ hai chúng ta sẽ so ba chiêu về mỹ cước.”
“Bởi vì ta có một tâm nguyện, phàm là nam nhân nào so mỹ cước mạnh hơn ta thì ta sẽ trở thành nữ nhân của kẻ đó.”
“Có chuyện tốt như vậy nữa à.”
Kuro khi nghe nàng nói đến đây liền bất ngờ lẫn vui vẻ.
Điều thứ nhất Kuro hiểu đối phương cần lý do chính đáng có bậc thang để theo bản thân, chứ đột nhiên quay ra đồng ý cứ như kẻ vong ân bội nghĩa, đã vậy nghe tới hội đồng truy nã lại khiến nàng sợ hãi, vì nàng không muốn cuộc sống trốn tránh như vậy.
Cũng không thể để nàng nói thẳng là bản thân sợ hãi hội đồng phép thuật cùng dại trai dắt nhau đi trốn.
Cho nên đây là cách giữ hình tượng của bản thân trước mặt hắn.
Về điều thứ hai, hắn vô cùng tự tin có thể chiến thắng đối phương, nghĩ tới sau đó cùng nàng…
Nhịn không được chẹp chẹp miệng không ngừng.
Swan một bên cảm nhận ánh mắt của hắn cảm giác không được tự nhiên, cúi đầu chê dấu xẩu hổ, đôi chân nhịn không được vẽ qua vẽ lại trên mặt đất.
Thế nhưng nàng không biết rằng cũng vì vậy càng khiến đôi chân của nàng cầm thêm mi hoặc khiến Kuro càng thêm yy trong đầu.
Cho đến khi Swan sắp chịu không nổi nữa thì Kuro cũng lên tiếng.
“Tốt, ta đồng ý điều kiện của ngươi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.