Trong một khu rừng cách làng Rosemary không xa. Có một bóng dáng to lớn khổng lồ xuấn hiện ở đây, nửa dưới là trắng và nửa trên là đỏ toàn vẩy rồng, phần trên có hai cánh to lớn mở rộng, phần đầu có hai cái sừng. Nếu để cho ai nhìn thấy đều sẽ sợ hãi vì đây chính là Rồng. Sinh vật huyền thoại thống trị thế giới này bốn trăm năm trước. “Hôm nay nàng sẽ chính thức trở thành người… vui không ?” Kuro nhìn con rồng phía mỉm cười hỏi. Một tuần trước khi hắn đặt tên cho Erza thì liền nghiêm túc hơn giúp nàng trong quá trình lại thành người, hắn không cần lãng phí thời gian nữa vì đã chiếm tình cảm của nàng rồi, mọi rắc rối cũng được giải quyết. Sau hôm đó hắn liền dùng đại ám quan xóa bỏ đi ma pháp của Zeref khiến nàng trở lại hình rồng, do chuận bị vào rừng nên không ai lại nhìn thấy bộ dạng của nàng. Hắn không dám để có lời đồn về rồng tồn tại ở đây, lỡ một ngày lan truyền tới tai Acnologia thì phiền phức, hắn bây giờ còn chưa dám chắc làm gì được tên đó, lúc đó lại bị đuổi giết thì mệt. Trải qua gần một tuần cố gắng thì long chủng đã bị xóa đi hung tính nên bây giờ chỉ cần dung hợp chúng nữa là xong. Hôm nay là ngày cuối cùng làm việc đó. “Rồi…” Irene dù chỉ nói một chữ nhưng lại tràn ngập rung động, phải biết hôm nay là ngày vô cùng trọng đại, phải chờ suốt bốn trăm năm. “Bắt đầu.” Hắn ra hiệu liền trở lại trạng thái của nữ thần tộc chỉ là không có cánh mà thôi, hai tay mở rộng từ đợt ám quan bao lấy cơ thể rồng to lớn.
Nhất thời cơ thể bị bọc lại trong một cái kén ám quan to lớn trên hư không một chút. Theo thời gian từng đợt trôi qua, cơ thể rồng to lớn của nàng dần dần nhỏ lại cứ như đang quay ngược thời gian, sau đó trở lại hình dáng bán nhân long. Kuro sau đó hai tay để trước ngực vỗ mạnh vào nhau, chiếc kén quang minh liền co rút với tốc độ có thấy được bị nén tới giữa ngực của nàng rồi biến mất. “Keng…” Irene lúc này cũng trở lại thành hình dáng con người, nhưng sau đó như một tiếng chuông vang lên lấy nàng làm trung tâm bạo phát ra ma lực quang minh lan tỏa khắp nơi. Nhất toàn bộ những kẻ đạt tới trình độ thập thánh pháp sự của Ishgar đều cảm nhận được lập tức cả đám đều biến sắc, vì ma lực rất mạnh đạt tới trinh độ giống họ, nhưng mọi chuyện còn chưa kết thúc lại một đợt sống ma lực bạo phát ra lần nữa, lần này nó còn mạnh hơn đợt trước rất nhiều. Toàn bộ thập thánh liền đừng ngồi không yên, đột nhiên xuất hiện hai kẻ không thua kém họ, một cái so một cái mạnh hơn đều có thể vào trên top 5 trở lên sao không ngưng trọng cho được. Đợt sóng sau là của Irene mà ra, lúc này nàng cũng từ từ rơi xuống đất. Bất ngờ nhất chính là Kuro, hắn không ngờ dung hòa cả hai ma lực lại với nhau giúp nàng biến mạnh rất nhiều chỉ sợ so với nguyên tác không thua kém August sở hữu hai loại ma lực quang minh và hắc ám, thậm chí là hơn. “Chúc mừng ngươi trở lại thành người.” Kuro khi nhìn thấy nàng mở mắt ra liền tiến tới chúc mừng, trong tay là một vỏ thức ăn cùng Erza. “Mau cho ta thức ăn…” Irene lần cảm giác được bản thân trở lại thành người khác với lần trước bị cưỡng ép liền vô cùng kích động, nàng muốn thử cảm giác được làm con người lâu lắm rồi liền không chờ được kêu lên. “Đây... cứ bình tĩnh…” Hắn thấy nàng gấp như vậy liền đưa tới vỏ thức ăn cho nàng mỉm cười nói. “Ngô… ngô…” Irene liền không chờ đợi được tiếp lấy từ trong tay hắn, cầm trong tay một ổ bánh mì thơm ngát khiến bụng dưới kêu lên, liền run rẩy cầm lấy nó cắn mạnh một cái, theo từng hương vi thơm ngon bùm nổ trong miệng khiến nàng nhịn không được rơi lệ. Cuối cùng chờ suốt bốn trăm năm thì ngày này cũng tới, trải qua bao đau khổ cuối cùng nàng cũng chính thức lấy lại được cuộc sống con người. Kuro thấy nàng như vậy mỉm cười, theo bản năng giơ tay vuốt Irene tóc, kết quả động tác này khiến Irene cảm xúc nổ tung, ánh mắt nàng liền thay đổi, liền nuốt sạch bánh mì xong, quăng vỏ thức ăn qua một bên, không mảnh vải che thân, dùng sức đánh tới đẩy ngã Kuro nhào tới trên mặt đất. “Ngươi bình tĩnh còn Er…” Hắn bị hành động của nàng làm cho hết hồn, trong lúc té ngã vội giữ Erza trong lòng không bị tác động vội kêu lên, chỉ là chưa kịp nói hết câu, Irene liền trực tiếp hôn xuống, một tay đẩy Erza qua một bên, một tay cởi bỏ trang phục trên người hắn. Sau một lúc lâu cả hai tách ra, Irene từ bên trên nhìn xuống tràn ngập mị hoặc nói: “Cuối cùng ta cũng trở thành người rồi.” “Cho nên…” Kuro nhìn dáng người bá đạo của nàng cười hỏi. “Cuối cùng, ta cũng có thể làm chuyển mà trước đây liền muốn làm rồi.” Irene nheo mắt nguy hiểm nhìn hắn. Sau đó nàng liền chủ động như một con rồng cái cuồng dã. Một cảm giác to lớn, đau đớn vừa quen thuộc vừa xa lạ hiện lên, không chút dừng lại, gương mặt hiện ra sự kích động thỏa mãn, giống như đạt được nguyên vọng rất lâu chờ mong. Kuro kịp phản ứng dùng ma pháp bọc toàn khu vực này để không truyền âm thanh ra bên ngoài, đáng thương Ezra kế bên nghe lấy âm thanh kỳ lạ tỉnh lại, thế nhưng nàng không chút khó chịu khóc lên, ngược lại nở nụ cười vui vẻ. … Đến khi bên trong ma pháp khôi phục yên tĩnh thì trời đã tối, mặt trăng trên cao tỏa sáng vô cùng đẹp mắt. Kuro ôm lấy Irene nắm trên bãi cỏ, bên dưới nằm trên trang phục, nhìn mặt trăng trên cao cảm giác thành tựu và vui sướng. Irene lúc này đâu còn bộ dạng cuồng dã như trước, cả người núp vào trong người hắn ôn nhu như con mèo nhỏ, nụ cười trên môi không chút biến mất. Cảm nhận bàn tay to lớn ấp ám vuốt vé lấy mái tóc phía sau càng khiến nàng hạnh phúc vô cùng, chợt nghĩ tới điều gì đó liền ôm chặt lấy hắn. “Sao vậy ?” Kuro bị hành động của nàng làm kinh ngạc liền quan tâm hỏi. “Kuro… thực ra ta…” Irene lúc này ôm lấy hắn kể lại quá khứ của bản thân khiến hắn ngạc nhiên một cái, nằm đó lắng nghe, thực ra hắn đã biết từ trong nguyên tác rồi, nhưng nghĩ tới nàng đang trải lòng mình ra với hắn nên để nàng tự nhiên. Sau một hồi kể xong nàng liền ôm lấy hắn không dám ngẩng đầu lên cứ như đang chờ đợi, quyết định của đối phương. “Thì ra là vậy à… nhưng ta không quan tâm… dù ngươi sống một ngàn năm hay một vạn năm cũng thế… ta quan tâm là tương lai của chung ta sau này mà thôi.” Kuro sau khi nghe nàng kể xông liền biết nàng lo lắng quá khứ và tuổi tác của cả hai trên lêch mà sinh ra sợ hãi hắn sẽ ghét bỏ nàng, liền không chút do dự đưa tay đẩy gương mặt lo lắng của nàng lên và tràn ngập ôn nhu lẫn bá đạo nói. “Ừm…” Irene vốn còn lo lắng sau khi nghe xong liền sẽ thay đổi, nhưng nghe thấy hắn nói vậy, nàng lấp tức vui mừng ôm lấy hạnh phúc. Hắn nhìn nàng vậy liền cười trừ, nói thế nào thì kiếp trước bản thân cũng tính là nửa wibu, đừng nói 400 năm của nàng, cho dù là sống hàng vạn năm bất tử đi nữa cũng vậy. Ở nhị thứ nguyên thế giới còn thiếu cái đó à, vấn đề bản thân thích hay không mà thôi, đứng nói là hắn có vô số wibu khác cũng chẳng thèm để ý, mục tiêu hắn tới đây là thu thập mỹ nữ lẫn phần thưởng, còn về tuổi tác dẹp qua một bên. Dù sao hắn nhận được phần thưởng liên quan tới Nanatsu no Taiza thì chỉ cần đạt được sức mạnh như Ma Thần Vương rồi nguyền rủa bản thân cùng chúng nữ tập thể bất tử là xong, tuổi tác không còn là vấn đề. Đã vậy nguyên rủa này của Ma Thần Vương còn tốt hơn của Zeref và Maris nhiều, tác dụng phụ của nó là mỗi lần chết thì mất đi cảm xúc từng chút một chứ không như hai người này cứ yêu ai thì người đó chết. Đợi tới hắn đạt tới trinh độ của Ma Thần Vương thì làm sao dễ chết được, đã vậy chúng nữ còn được hắn bảo vệ chuyên đó sẽ không xảy ra nên tác dụng phụ của nó cũng như không có, trừ phi như hắn xuyên qua Dragon Ball thế giới thì may ra phải cẩn thận từng chút một, nếu không chết lúc nào không hay. “Thực ra ta cũng có chuyển giấu ngươi…” Kuro lúc này cũng ôm lấy nàng thú nhận lần đầu gặp đối phương là có mục đích, chính là bản thân nàng, hắn thực ra có thể giúp nàng biến thành người không tới hai tuần, nhưng vì muốn chiếm được tình cảm nên mới kéo dài như vậy. “A… ta liền nói mà… làm gì tốt như vậy đột nhiên có người xuất hiện ra tay cứu giúp thì ra là người đã chủ ý từ lâu rồi.” Irene nghe vậy thì giật mình không thể tin rồi nheo mắt nguy hiểm nhìn hắn nói. “Ách… cái này không phải là trọng điểm đâu nhỉ ?” Kuro ngượng ngùng nói rằng. “Hừ… ta không biết… ngươi phải đến cho ta.” Irene sau đó liền ôm lấy hắn làm nũng nói, đối việc hắn tiếp cận bản thân nàng không chút để trong lòng ngược lại còn vui mừng, nhớ như vậy mà nàng mới được tân sinh làm lại cuộc đời mới, trong lòng của nàng thì hắn gần như là tất cả rồi. “Ngươi muốn thế nào ?” Kuro bị hanh động của đối phương ngạc nhiên ra mặt, phải biết đây là lần đầu tiên hắn thấy nàng như vậy. “Ta muốn nhìn thấy bộ dạng thật của ngươi… không biết vì sao mỗi lần nhìn thấy ngươi dùng ma pháp… ta luôn cảm giac có gì đó thiếu thiếu…” Irene ôm lấy nhớ tới bộ dạng tràn ngập thần thánh cua đối phương nói rằng. Kuro nghe nàng nói vậy liền thầm than giác quan thứ sáu của nữ nhân qua nhiên lợi hại, liền đứng lên trước sự kinh ngạc của đối phương, hiện ra trạng thái hoàn chỉnh của nữ thần tộc. “A… ngươi…” Irene vừa nhìn thấy bộ dạng của hắn liền trợn mắt ha hốc mồm che miệng với vẻ khiếp sợ. Nhìn hắn từ phía sau xuất hiện bốn đôi cánh trắng, cứ như một thiên thần hạ phầm từ trời xuống vậy kết hợp với đôi mắt đang tỏa sáng kia trong đêm khiến hắn càng thêm soái mê người, nữ nhân nào nhìn thấy cũng rụng trứng. ( =)) )
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]