Kiều Tang đau lòng đến thắt lại. Đây là lý do em đột ngột tấn công cái tivi sao hả?!
Cô nâng đầu Hỏa Nha Cẩu lên, định bụng sẽ giáo huấn nó một trận ra trò. "Cạch." Cửa mở.
Kiều Tang chậm rãi quay đầu lại, cười một cách cứng nhắc: "Mẹ, mẹ đã về ạ." "Cưu!" Bàn Gia Cưu lập tức lao đến bên bà Diệp Tương Đình, nũng nịu dụi đầu vào người bà.
Mẹ cô nhìn t.h.ả.m trạng trong phòng khách, im lặng vài giây rồi quay sang nhìn Kiều Tang đầy "hiền hậu": "Con có gì muốn giải thích không?" Kiều Tang lập tức giơ Hỏa Nha Cẩu lên che chắn trước mặt: "Tại nó hết đấy ạ!"
Hỏa Nha Cẩu chớp chớp đôi mắt to tròn, thơ ngây vô tội. Mẹ cô nhìn Hỏa Nha Cẩu một lúc rồi phán: "Trừ vào tiền tiêu vặt của con."
Kiều Tang u uất nhìn mẹ. "Con có ý kiến gì không?" Mẹ cô hỏi. "Dạ... không ạ." Kiều Tang trả lời mà lòng đau như cắt.
Tiền tiêu vặt mỗi tháng có 1.000 đồng Liên Minh, cái tivi ít nhất cũng phải 4.000 đồng. Thế là đi tong bốn tháng tiền tiêu vặt, không có ý kiến mới là lạ!
"Chiều nay mẹ đã đến trường của con một chuyến." Mẹ cô đi tới ngồi xuống sofa, Bàn Gia Cưu cũng lạch bạch theo sau. "Có chuyện gì sao mẹ?" Kiều Tang hỏi. Phương Tư Tư lúc nãy nhắn tin cũng có nhắc loáng thoáng việc này.
Mẹ cô không trả lời thẳng mà hỏi ngược lại: "Con muốn vào trường cấp ba nào?" Kiều Tang ngẩn người, suy nghĩ một chút rồi đáp: "Trường Ngự Thú số 6 Hàng Cảng ạ."
Trường số 6 không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-ngu-thu-tu-so-0/5076046/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.