"Cậu có việc gì không?" Kiều Tang không thể không dừng bước hỏi.
"Nếu không phải tại mày lãng phí quá nhiều thời gian, hôm nay tao đã không phải đi công cốc một chuyến." Cô nữ sinh oán trách nói.
Kiều Tang hơi nhíu mày: "Tôi nhớ là lúc gọi đến số của cậu, chính cậu là người không có mặt."
Cô nàng mắt xếch càng hăng hái: "Nếu không phải tại mày xông lên nhanh như thế, người được làm thủ tục cuối cùng đã là tao rồi! Mày có biết là mày chỉ cần ngồi xuống chậm hai giây thôi là tao đã đi tới kịp không!"
Kiều Tang cảm thấy cạn lời. Đứa nhỏ này đầu óc chắc có vấn đề? Kiều Tang trực tiếp đi vòng qua cô ta định rời đi. Tuy hiện tại cô đang ở trong thân xác 15 tuổi, nhưng tâm hồn lại là một người trưởng thành. Trước mặt cô, một nữ sinh mặc đồng phục cấp ba vẫn chỉ là một đứa trẻ. Tranh cãi thắng thua với một "đứa trẻ ranh" thế này thì có ý nghĩa gì chứ?
Kết quả chưa đi được hai bước, cô nàng kia đã nhanh chân chạy lên chắn trước mặt cô, chất vấn: "Mày đi đâu đấy?"
Kiều Tang nhìn cô ta, nhàn nhạt hỏi: "Cậu muốn đ.á.n.h nhau à?"
Có thể dùng tay chân giải quyết thì tuyệt đối không dùng lời nói. Tranh cãi với trẻ con chẳng có nghĩa lý gì, nhưng tấu cho một trận thì lại rất có ý nghĩa.
"Cái gì?" Lần này đến lượt cô nữ sinh mắt xếch ngơ ngác.
"Đánh nhau thì đi ra ngoài, không đ.á.n.h thì tránh đường." Kiều Tang sở hữu đôi mắt phượng hơi xếch nhẹ, ngày thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-ngu-thu-tu-so-0/5076042/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.