Nắng sớm chiếu qua khung cửa rọi thẳng vào mặt, đánh thức Mộc Nhã tỉnh dậy. Cô nhíu mày vì chói, rồi lại ôm đầu nhìn bãi chiến trường đầy rẫy những chai bia, vụn đồ ăn rơi vất vưởng dưới sàn mà thở dài. Bất giác nhìn sang bên cạnh, cô liền hét toáng lên mà theo phản xạ kéo chiếc chăn che cơ thể của mình
- Gì vậy? Sao anh lại nằm cùng giường với em chứ?
- .....
Tống Dương đêm qua vì quá say mà giờ vẫn chưa thể tỉnh lại. Mộc Nhã hấp tấp dùng chân đạp mạnh vào người anh, cố gắng lắm anh mới hé được đôi mắt ra mà nhìn
- Chuyện...gì thế?
- Sao anh lại ngủ trên giường của em?
- Thì sao?
Tống Dương vẫn chưa nhận thức được gì, anh gượng dậy dụi dụi đôi mắt rồi ngáp lớn. Mộc Nhã chỉ tay vào người của anh
- Sao anh có thể ngủ cùng giường với em trong tình trạng không áo như vậy chứ?
- Hả? Thì dù gì cũng là vợ chồng mà
Ngay lập tức mặt cô đỏ bừng bừng lên, vì bối rối với câu trả lời đột ngột này mà cô ấp úng
- Dù... Dù sao thì... Anh mặc áo vào đi!
- Nhưng sao em phải lấy chăn che như vậy? Đêm qua anh có làm gì em đâu?
- À ừ thì... Áaaa!
Tống Dương bất ngờ kéo tay cô nằm xuống giường, ôm vào lòng mà cười mãn nguyện, Mộc Nhã vì giật mình mà không chút phản kháng
- Giờ anh mới làm gì em nè~
- Bỏ em ra mau lên!
- Anh vẫn chưa tỉnh rượu đâu, chỉ ngủ thêm chút nữa thôi...
- Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-la-gia-ket-thuc-la/1026129/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.