Nghỉ ngơi đủ, hai người lại bắt đầu hành trình. Trước tiên đi một vòng Bạc Trí Các, sau đó ra ngoài tiếp tục du ngoạn những nơi chưa đi. Hai người thử rất nhiều món ăn, nhưng Tề Xảo không quen khẩu vị của người nước ngoài. Cà ri, trà sữa, sữa đông khô*, bạch tuộc nướng… thật sự không thấy ngon. Cuối cùng, y chớp chớp hai mắt rưng rưng nhìn Trần Thần. Người sau bất đắc dĩ buông tha chuyến tham quan dị tộc và mỹ thực, quay lại khuôn viên trò chơi.
(*)Sữa đông khô: là một món ăn của người Tây Tạng, có tên là Aaruul. Sữa được làm đông lại, khô hoàn toàn tự nhiên trong không khí và dưới ánh mặt trời.
Kỳ thực, người nào đó nghĩ thầm: Cà ri, cà phê đen…v…v rất ngon mà!
Lúc này mặt trời đã ngả về tây, không trung nhuộm đỏ ráng chiều tà. Trần Thần ngắm nhìn cảnh sắc, trong lòng khẽ động, kéo tay Tề Xảo cười ôn nhu:
“A Xảo, ta mang ngươi đi chỗ này hay lắm.” Không đợi y trả lời đã kéo y chạy nhanh về một hướng trong công viên trò chơi.
Tề Xảo dù thắc mắc nhưng vẫn ngoan ngoãn mặc anh kéo đi. Chốc lát sau, hai người tới một con đường nhỏ phủ kín đá cuội nhẵn bóng.
“Cởi giày ra đi.”
Tề Xảo sửng sốt, song nhìn nét ôn nhu và nghiêm túc trong mắt Trần Thần, thuận theo cởi giày.
“Tất thì sao?”
Trần Thần cũng cởi giày, bên môi hàm ý cười.
“Không cần cởi.”
Hai người để giày lên giá sắt khắc hoa văn bên cạnh, cầm tay nhau giẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-hanh-phuc/2054825/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.