Tề cha cầm con hổ bông màu cam vàng lắc lắc trên đầu bánh bao nhỏ, cười không khép miệng được, chơi đùa với bánh bao.
“Tới nào… Bé ngoan của ta, nhìn hổ nhỏ của gia gia đi… Chu choa~ Muốn không nào…”
Bánh bao trắng trẻo nằm trong nôi mở to cặp mắt trong veo nhìn theo hổ bông, tay nhỏ huơ loạn trên không, chân đạp lung tung, miệng nhỏ bập bẹ bi bô liên hồi.
“Nha… Nha… Nha…”
Tề cha thấy bánh bao nhỏ có tinh thần như thếv vui vẻ cầm trống bỏi bên cạnh lắc tùng tùng.
“Bảo bối của ta u… Nhìn bên này…”
Dù hiện tại mắt của bánh bao chưa phát triển hoàn toàn, nhìn không rõ lắm, nhưng bé vẫn bị hấp dẫn bởi thanh âm mà cười khanh khách.
Bánh bao mở to hai mắt tròn xoe, cười toe rớt cả nước miếng. Bàn chân nhỏ xinh đá giường nhỏ rung rung, giường rung càng mạnh bé càng thích thú. Mọi người xung quanh đều bật cười.
“Ha ha ha… Cục cưng này sao thích cười đến vậy ta?” Hà Nhật vươn tay véo cái má phúng phính của bánh bao, rước lấy một tràng cười khanh khách.
“Chát” Tề cha không lưu tình chút nào đẩy tay Hà Nhật ra, còn cho cậu một cái trừng mắt.
“Đừng véo! Sau này lớn lên sẽ hay chảy nước dãi.”
Hà Nhật le lưỡi, “Đó là tin vịt thôi.”
Tề cha tiếp tục trừng cậu, “Dù thế nào cũng không được.”
Hà Nhật nhún vai, lùi lại về sau. Đi đến giường thấy Trần Thần đang bón thức ăn cho phu lang nhà mình, nhịn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-hanh-phuc/2054819/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.