Cơm nước xong, Trần Thần để dành thịt bò khô, hoa quả dầm với mứt trái cây cho Tề Xảo làm đồ ăn vặt rồi đi theo nhóm Kiều Vân Thâm.
Bởi công việc đích thực rất nhiều, mọi người bận túi bụi đến khi mặt trời khuất núi mới về nhà.
“Mệt lắm à?” Tề Xảo miệng nhai thị bò khô, đứng trước mặt Trần Thần lo lắng hỏi.
“Không sao.” Trần Thần cười với y, “Ăn hết đồ ăn vặt rồi?”
Tề Xảo cầm cái đĩa chỉ còn một dúm thức ăn, “À thì, còn từng này.”
Trần Thần nhìn thoáng qua rồi lại nhìn mặt Tề Xảo bắt đầu đỏ rần, hài lòng.
“Giỏi lắm, ngày mai làm tiếp cho ngươi. Muốn ăn gì nữa không?”
“Ừm… Chua chua cay cay là được! Mấy món khác cũng không thèm lắm.”
“Được, nhưng không thể ăn quá nhiều.”
“Ừ!” Tề Xảo cười hân hoan.
“Đừng đứng đó ân ái nữa, mau lại đây ăn cơm đi!” Hà Nhật đứng trước cửa gào to, giọng chua loét.
Trần Thần trầm mặc…
“Có cậu ở đây, A Xảo thì khẩu vị tốt, vừa chua vừa cay, ừm…” Vị họ Trần cười xấu xa nhìn Hà Nhật.
Hà ngốc nháy mắt xù lông, “A Thần, cậu có ý gì?! Hả?! Cái gì vừa chua vừa cay?!”
Họ Trần cười híp mắt, “A, tự dưng thèm ăn quá! A, đói ghê.” Nói xong dìu Tề Xảo hân hoan đi đến đại sảnh.
“A Thần, cậu quay lại cho tui! Nói rõ ràng xem nào!” Ngay lúc Hà Nhật chuẩn bị xông tới, may có La Thành ngăn lại.
“Chúng ta cũng đi ăn cơm thôi, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-hanh-phuc/2054810/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.