*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tề Xảo được cho ăn thêm một bữa lẩu thì tâm trạng chuyển biến tốt, ngay cả triệu chứng dễ cáu gắt bứt rứt không yên cũng giảm bớt. Trần Thần vì thế rất vui vẻ, càng chế biến ra nhiều món ăn khác nhau chuẩn bị cho y. Trần Thần làm ổ trong trù phòng nhiều ngày mới nghiên cứu ra phương pháp kho thịt.
Công sức không phụ lòng người, Trần Thần hưng phấn về phòng mình.
“A Xảo đoán xem ta nấu gì này?” Chân mới vừa rảo bước qua cửa, Trần Thần phấn khích hô to.
“Món gì thế?” Tề Xảo đặt thỏ bông bự xuống, háo hức nhìn Trần Thần.
Trần Thần đặt mâm trên bàn, “Mở ra xem đi.”
Tề Xảo nhìn cái tô đậy nắp trước mặt, chóp mũi thoang thoảng mùi thơm phức, xấu hổ nuốt nước miếng.
Trần Thần nghe thấy thì tự hào nở nụ cười.
Mặt Tề Xảo đỏ lên, lạnh lùng nói: “Không cho cười!”
“Ha ha… Được, ta không cười!”
Tề Xảo trợn mắt nhìn anh, sau đó cẩn thận mở nắp ra, một mùi hương hấp dẫn xông vào khoang mũi.
“Ực…” Thơm quá đi! Tề Xảo theo bản năng chùi mép, sợ mình rớt nước miếng.
“Thơm quá!”
“Nếm thử đi.” Trần Thần ra hiệu, vẻ mặt chờ mong.
“Ừ.”
Cầm đũa gắp một miếng thịt ướp tương đỏ. Đưa miếng thịt tới gần, Tề Xảo lại nuốt nước miếng. Vội vã bỏ thịt vào miệng nhai.
Thơm thật!
Mới cắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-hanh-phuc/2054802/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.