Nhìn cây cối bốn phía xanh um tươi tốt, Trần Thần bất đắc dĩ thở dài. Rõ ràng chỉ nhân ngày quốc khánh chuẩn bị về quê, ai ngờ chen chúc lên xe công cộng bị đẩy một cái liền xuyên đến đây! Cái niên đại này cũng bắt đầu huyền huyễn rồi hả?!
Kiểm tra các thứ trong ba lô —— máy tính bảng, di động, khăn giấy, chìa khóa, ví, quần áo… Một chút đồ vật tạp nham đều không thiếu, anh thở phào một hơi, yên tâm, chưa mất. Chỉnh lý ba lô xong, vứt lên trên vai, vỗ vỗ bụi đất bám trên người, Trần Thần đi men theo con đường nhỏ hướng dưới chân núi.
Dọc theo đường đi, Trần Thần cẩn thận quan sát, phát hiện nơi đây giờ đang là mùa xuân, bắt đầu vương chút không khí mùa hè. Hơn nữa nơi này không khí trong lành, thoang thoảng mùi thơm cỏ xanh trộn lẫn mùi bùn đất, khiến người ta rất thoải mái. Bầu trời là cũng là một màu xanh thẳm, từng đám mây trắng bồng bềnh trong gió, bốn phía trong rừng cây nhỏ đều có chim chóc bay tới bay lui, còn có thể nhìn thấy bóng dáng thỏ hay các động vât nhỏ khác. Chúng nó cách khá xa, xem ra nơi này thường xuyên có người lui tới.
Đại khái cuốc bộ hơn hai giờ đồng hồ, Trần Thần rốt cục thấy được con đường đất lớn vắt ngang trước mặt mình. Anh thở ra một hơi, đi đến.
Thả chậm cước bộ dọc theo con đường đất, chỉ chốc lát liền nhìn thấy một ngã ba, một cái khá bằng phẳng, chứng tỏ có nhiều người đi lại, một cái nữa cũng thế nhưng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-hanh-phuc/123121/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.