'Thấy Hạ Quỹ Họa thần sắc.
Quân Tiêu Dao lại lần nữa khẽ mim cười nói: "Thế nào, là cảm thấy ta dù cho giả trang đạo lữ của ngươi đều không đáp sao?"
"Dĩ nhiên không phải.” Hạ Quỹ Họa vô ý thức phủ quyết.
Nâng sẽ không ÿ vào dung mạo của mình cùng thân phận, liền cảm giác mình hơn người một bậc.
Huống chỉ nàng cảm thấy, Quân Tiêu Dao lai lịch, hẳn là cũng sẽ không thấp đi nơi nào.
"Chẳng qua là cảm thấy dạng này sẽ cho Quân công tử mang đến một chút phiền toái." Hạ Quỹ Họa nói.
"Nói thật, theo nhìn thấy Hạ cô nương từ lần đầu tiên gặp mặt, ta liền cảm thấy có nhãn duyên, cô nương cho là thế nào?” Quân Tiêu Dao đây cũng là đang thử thăm dò. Trước đó Y Y, Lê Tiên Dao, mặc dù đều thiếu sót trí nhớ.
Nhưng đối với hắn cũng vẫn như cũ có mông lung hảo cảm.
Lời như vậy, hướng dân dâng lên liền dễ dàng hơn, thiên sinh tự mang độ thiện cảm.
Mà Hạ Quỹ Họa nghe vậy, như vẽ lệ nhan hơi thấp.
Mặc dù nói như vậy để cho nàng cảm thấy có chút xấu hố.
'Nhưng nàng vẫn là thở nhẹ một hơi, nói: "Thực không dám giấu giếm, Quỹ Họa cũng cảm thấy công tử có chỗ nhãn duyên."
Mặc dù Hạ Quỹ Họa hiện tại còn không rõ rằng lắm, điều này có ý vị gì.
'Nhưng nàng cũng biết, đối diện nàng trước vị công tử nầy, có tự nhiên hảo cảm.
“Vậy là được rồi, hà tất xoắn xuýt."
Lại nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dau-danh-dau-hoang-co-thanh-the/3043242/chuong-2391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.