Cả người Tần Tranh cứng đờ cả ra, đầu óc xuất hiện một thoáng chốc trống rỗng.
Nụ hôn này rất mềm mại, cũng rất nặng nề, trong đó mang theo cảm xúc nồng cháy.
Mùi rượu hơi say ăn mòn lý trí của Tần Tranh từng chút một, khiến cho anh dần dần mất kiểm soát.
Tần Tranh không tự chủ được vươn tay ôm lại cô, nhắm mắt lại, đáp lại nụ hôn của cô.
Mọi thứ như lửa rừng lan ra ngoài đồng cỏ, nhanh chóng lan tràn, thiêu đốt giữa hai người.
Mạch Dĩnh Thi lặng lẽ thò đầu ra từ dưới gầm bàn, lén nhìn bọn họ hôn nhau, xem đến tim đập bình bịch.
Waoo, thế này cũng kích thích quá rồi đó!
Nhưng đợt dịu dàng này cũng không tiếp tục quá lâu.
Làn tóc dài của Phong Tĩnh lướt qua bàn tay anh, giống như mang theo dòng điện, cũng kéo lại chút lý trí còn sót lại của anh.
Tần Tranh bỗng nhiên tỉnh táo lại, vội vàng dùng tay chặn cô lại, kéo ra khoảng cách giữa cả hai.
Anh không đẩy cô ra, nhưng cũng không dám hãm sâu vào đó.
Anh sợ hãi mình sa vào, rồi chẳng có cách nào leo ra.
Phong Tĩnh ngửa đầu nhìn anh, đôi mắt đen nhuộm men say lộ ra vẻ mờ mịt.
"Đủ rồi, Phong Tĩnh."
Tần Tranh hít sâu một hơi, ánh mắt lóe lên một tia hối hận: "Bạn trai cô đâu? Số điện thoại của anh ta bao nhiêu, tôi gọi điện thoại cho anh ta giúp cô, bảo anh ta tới đón cô."
"Bạn trai?"
Phong Tĩnh nghiêng, rất cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dang-thuc-nguoc-chieu/2886548/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.