Phong Tĩnh mở Wechat ra nhìn danh sách bạn bè, do dự một lát rồi ấn vào cái avatar đen xì kia.
Đầu ngón tay của cô dừng trên màn hìnhm cuối cùng vẫn không gọi qua.
Cô đặt điện thoại xuống, tiếp tục tìm kiếm tin tức trên mạng.
Tăng thêm tên của bố Tần Tranh, cô nhanh chóng tìm được một bản tuyên án...
"Bị cáo Dương XX bị phán xử mười năm sáu tháng tù có thời hạn..."
Hô hấp của Phong Tĩnh hơi nghẽn.
Một mạng người, một gia đình, mới đổi lấy mười năm sáu tháng.
Tính thời gian thì người kia hẳn cũng sắp ra tù, thế nhưng những người đã chết đi thì không thể về được nữa.
Phong Tĩnh lại nghĩ đến Tần Tranh... dáng vẻ tự hào của anh khi nhắc tới bố mình.
Ngày đó là hôm thi đấu vật lý, trận thi đấu cuối cùng diễn ra vào buổi sáng chủ nhật.
Địa điểm thi là trường trung học số 11.
Kết thúc trận đấu, Phong Tĩnh theo dòng người đi ra trường thi đã trông thấy một nhóm phụ huynh lo lắng tiến lên đón, hỏi han ân cần với con nhà mình.
Phong Tĩnh nhìn thoáng qua, một thân một mình xuyên qua đám người đi đến lối đi bộ.
Bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân.
Tần Tranh bước vài bước đuổi kịp cô, sóng vai đi bên cạnh cô: "Người nhà cậu đâu? Sao trận đấu hôm nay không đến đón cậu?"
Phong Tĩnh liếc anh một cái rồi nói: "Hôm nay bố mẹ tôi có việc đột xuất, không đến được."
Nói xong cô mới phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dang-thuc-nguoc-chieu/2886511/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.