"Chi cục công an thành phố Dương Giang, đội trưởng đội gỡ bom, Tần Tranh?"
Phong Tĩnh giơ di động lên trước mặt anh, nhìn anh rồi lại nhìn bức ảnh trên điện thoại, đọc dòng chữ trên đó lên.
Cô quan sát Tần Tranh, làm ra vẻ kinh ngạc: "Đội trưởng Tần, anh nhìn nè, người này không chỉ có tên và chức vị giống anh mà ngay cả mặt mũi cũng giống hệt anh luôn."
"Không phải anh." Tần Tranh nhíu mày lại, thay đổi dáng vả tản mạn bình thường, giọng điệu đã nghiêm túc lại thật thà: "Anh chả có quan hệ gì với cái người họ Đường này hết."
"Ồ." Phong Tĩnh thu hồi điện thoại, quay lưng đi.
Tần Tranh tiến lên một bước, ánh mắt hơi căng thẳng: "Em nghe anh giải thích."
Phong Tĩnh quay đầu nhìn về phía anh, trong mắt đầy ý cười: "Được thôi, anh giải thích đi, em đang nghe đây."
Tần Tranh mắc kẹt một lát, lúc này mới phản ứng lại: "Em không tức giận?"
"Sao em phải giận?" Cô lại cười một tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng: "Em biết đây không phải là anh."
Cô biết, những suy đoán trên mạng đều là giả.
Mặc dù thời gian ở bên anh không dài nhưng cô cực kỳ hiểu rõ về những chuyện anh đã trải qua quá khứ.
Nếu đã như vậy, sao phải tin tưởng những lời bịa đặt vô căn cứ trên mạng?
Phong Tĩnh nói xong lại tiện tay đổi mới website, trong đề tài lại có tin tức mới nổi lên.
Có một "người biết chuyện" đột nhiên chạy ra vạch trần: [Là thật đó! Tôi ở cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dang-thuc-nguoc-chieu/2886482/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.