🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phong Tĩnh nhận lấy phong thư, trên bì thư đã có dấu vết từng mở ra.



Lật đến mặt trước, trên đó viết mấy chữ "(người nhận) Phong Tĩnh".



Là chữ của Tần Tranh.



Cô ngẩng đầu, mắt đầy kinh ngạc.



"Đây là bức thư hồi đó Tần Tranh để lại cho cô, bị Mạnh Thạc Luân giấu đi." Dương Bái Bái khẽ cười: "Lúc đó anh ấy bảo tôi xử lý nó, nhưng tôi lén giữ lại."



"Bây giờ hẳn cũng nên trả về cho chủ gốc."



Tạm biệt Dương Bái Bái, Phong Tĩnh rời đi bệnh viện.



Cô đứng ở ven đường, nhìn bức thư trên tay, do dự một lát rồi mở nó ra.



Phong Tĩnh mở bức thư ra, nhìn thấy nội dung bên trong.



Phong Tĩnh:



Rất xin lỗi, tôi thất hẹn rồi.



Mấy ngày nay trời mưa rất to, trời mãi chẳng có nắng, giống như tâm trạng của tôi khi viết bức thư này.



Vào lúc cậu nhìn thấy bức thư này thì có lẽ cậu đã bước lên con đường đi du học rồi.



Trong cuộc đời có thể sẽ có tiếc nuối, sẽ có bất đắc dĩ, cũng sẽ có chia ly. Nhưng tôi không nghĩ tới giây phút ly biệt sẽ đến sớm hơn dự tính.



Tôi từng mâu thuẫn, không biết có nên viết bức thư này cho cậu hay không.



Những ngày gần đây tôi thường xuyên sẽ nghĩ tới buổi tối sau tiết tự học hôm ấy, chúng ta cùng nhau tâm sự về tương lai, tâm sự về ước mơ và cảnh tượng tương lai. Mãi đến khi trước khi vận rủi trút xuống, tôi vẫn luôn tràn đầy chờ đợi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dang-thuc-nguoc-chieu/2886459/chuong-72.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.