Lăng Nhất Thiên lúc đầu ngạc nhiên nghĩ:"Làm sao mà Thục phi biết y thuât?" nhưng sau thì cứ đinh ninh là Lý Quân Khuê cũng do đau lòng quá độ nên mới làm liều, vì vậy càng thêm tức giận Nhan Tuyết Nhi: “Đến Thục phi lạnh lùng mà còn như vậy, còn ả là mẫu thân ruột lại không rơi một giọt nước mắt, đúng là nghiệp chướng..”
Lý Quân Khuê mặc dù đau lòng nhưng vẫn còn rất tỉnh táo. Ở thế kỉ hai mươi mốt, cô là bác sĩ giỏi, mấy cảnh này sớm đã bị cô nhìn đến chai sạn rồi, chỉ là hôm nay không ngờ diễn ra trên người thân cô, nên cô mới đau lòng như vậy…Cô bình tĩnh bắt mạch cho đại hoàng tử, tuy mạch đập yếu nhưng vẫn còn tia hi vọng, chỉ là mất máu quá nhiều, ở đây không có xét nghiệm máu, cũng không thể truyền máu, nên đành dùng cách khác,…
Vật lộn cả hai canh giờ, đám Vân Lạc cũng nghe theo lời sai bảo của Lý Quân Khuê ra ra vào vào hoạt động không ngừng, các thái y thì đứng bên cạnh cô nói gì thì nghe nấy không dám cãi, Lý Quân Khuê cả người cũng trở nên nhếch nhác kết hợp với vết máu khi ôm đại hoàng tử và bộ quần áo bị rách do cô xé, trông tả tơi vô cùng… nhưng cuối cùng, không uổng công cô, mạch của đại hoàng tử cũng trở nên bình thường lại rồi…..
Đám thái y thấy vậy liền kích động, hết người này rồi người khác chạy đến bắt mạch đại hoàng tử không biết bao nhiêu lần…há hốc mồm. Đám thái y này đều là những người giỏi nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dac-di-xuyen-khong-tranh-sung-vi-dam-me/868954/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.