Chương trước
Chương sau
Bây giờ, lần lượt các phi tử đang dâng quà lên cho thái hậu, nhưng ấn tượng nhất nãy giờ phải nói đến Trúc tần. Trúc tần tự tay vẽ cho thái hậu một bức tranh chân dung, sống động như người thật, chi tiết từ các đường chân tơ kẽ tóc.
Nhan Tuyết Nhi khẽ cười:
- Hừ..cũng được đấy..nhưng sao bằng ta.
Lượt tiếp theo là tới Nhan Tuyết Nhi. Hàn thái giám nói:
- Tiếp theo là quà của hoàng hậu dâng lên, chính là một lọ nước hoa Thanh Hương, đệ nhị phẩm của Hoa Hương Phường.
Các phi tử khác của hoàng thượng ai cũng bất ngờ, vì Hoa Hương Phường vốn xa hoa, nay thứ Nhan hoàng hậu tặng cho thái hậu lại chính là đệ nhị phẩm, đủ biết cũng tốn không ít ngân lượng.
Còn Giang tần thì khác, không quá bất ngờ vì biết Nhan Tuyết Nhi tỷ tỷ trước giờ luôn muốn lấy lòng thái hậu. Bất ngờ nổi lên cơn châm chọc, nhìn ngoài thì có vẻ nói với mọi người nhưng ý đồ chính là muốn Thục phi nghe thấy:
- Ay ya, mấy hôm trước nghe ngoài phố đồn ầm lên, nghe nói đã có người mua đệ nhất phẩm và đệ nhị phẩm của Hoa Hương Phường, không ngờ Nhan tỷ tỷ chính là người mua đệ nhị phẩm này để tặng cho thái hậu đủ biết là Nhan tỷ tỷ thật lòng với thái hậu như thế nào, không tiếc bao nhiêu tiền của, còn ai đó được thái hậu yêu thương bao năm như vậy, không biết có quà gì đắtp giá khác không? Chứ còn đệ nhất phẩm của Hoa Hương Phường xác định Thục phi mua không nổi.
Thái hậu nghe vậy liền không vui, định lên tiếng bênh vực cho Thục phi thì bắt gặp Thục phi ra ý nàng ta xử lí được nên thái hậu cũng không nói gì. Lý Quân Khuê thong thả nói
- Chà, xa hoa như món quà của Nhan hoàng hậu đây thì đúng là ta không có khả năng mua....nhưng.....ta lại có.....
Lý Quân Khuê ra hiệu cho Hàn thái giám nói:
- Thục phi nương nương dâng lên thái hậu An Thảo Hương, đệ nhẩt phẩm của Hoa Hương Phường
Không phải nói thì ai cũng biết thái độ của các phi tử đối với Thục phi như thế nào. Ai nấy cũng trầm trồ, có phần hả hê vì có người bị xấu mặt. Giang tần nghe nói thì câm nín, mặt đỏ như trái cà chua chín..nhưng vẫn cố chấp nói:
- Không đúng, cô đào đâu ra tiền để mua đệ nhất phẩm, khẳng định chính là hàng giả.
Bấy giờ cũng có người bắt đầu nghi hoặc.Lý Quân Khuê ung dung nói:
~Đúng a, ta không có đủ ngân lượng để mua nhưng mà chủ nhân Hoa Hương Phường tự mình đem tới dâng tặng cho ta, ta thấy món quà rất quí hiếm, khẳng định rất hợp với thái hậu nên ta để tặng làm quà mừng thọ cho thái hậu.
Vân Lạc và tiểu Phong nghe thấy tỷ tỷ nói thế thì cố nhịn cười. Không ngờ tủ tỷ bọn họ lên đồ một phát nói dối lại trơn tru như thế.
- Cô làm sao quen biết với Lý Quân Khuê tiểu thư chứ???Giang tần hoảng hốt nói.
~Ta với cô ấy chính là bạn, được chưa?
Lại nói làm sao Giang tần biết được "Lý Quân Khuê" chính là chủ nhân Hoa Hương Phường vì chính là nhờ Lý Quân Khuê cho người rao tin ra ngoài như thế, để lợi dụng vụ cứu công tử gì đó trên đường hôm trước nhằm mục đích khỏi cho nhũng tên côn đồ không tới Hoa Hương Phường cướp bóc, đâp phá gây khó dễ khi cô không có ở đó.
- Không....không thể nào....không thể có chuyện này. Giang tần xanh mặt. Chuyến này về nhất định cô lại bị Nhan tủ tỷ mắng.
Ninh phi lại lên tiếng mỉa mai Nhan hoàng hậu:
- Ui cha, có người đến việc dựa vào mua được đệ nhị phẩm đã lên mặt, trong khi người ta được chính chủ nhân Hoa Hương Phường tự mình mang tới tặng thì không nói gì. Đúng là mèo tự khen mèo dài đuôi.
Nhan hoàng hậu lúc đầu đắc ý, bây giờ không khác gì trò cười của hậu cung cả, bỏ cả đống ngân lượng ra mua đệ nhị phẩm Hoa Hương Phường cuối cùng lại thua Thục phi, thật tức chết cô ta.
Lăng Nhất Thiên ngay từ đầu thấy Lý Quân Khuê đem đệ nhất phẩm Hoa Hương Phường ra thì lại cảm thấy bình thường vì hắn biết Thục phi chính là bạn của "Lý Quân Khuê". Bây giờ hắn có chút vui mừng vì sắp tới có thể đi hỏi Thục phi về tung tích của "Lý Quân Khuê", dù gì cũng phải cảm tạ cô ta. Mặc dù sau này hắn cũng biết Lý Quân Khuê là chủ nhân Hoa Hương Phường nhưng cơ bản vẫn không có thêm tông tích gì.
Buổi lễ mừng thọ sau đó cũng diễn ra như bình thường, nhưng không khí có phần gượng gạo..
======
Đến chiều như đã giữ lời hứa, đại hoàng tử đến Ngọc Tâm cung. Trên đường đến Ngọc Tâm cung, cậu cũng có một chút cảm giác lo sợ. Lúc cậu bước vào Ngọc Tâm cung, dường như bước vào thế giới khác. Cậu đã từng theo hoàng ngạch nương đi hết các cung của phi tử khác rồi, tất cả đều giống nhau, tuy nhiên Ngọc Tâm cung thì khác. Hình như số lượng phòng ở đây ít hơn thì phải ( Lý Quân Khuê đập phá gần hết lấy đất trồng hoa trồng rau rồi còn gì nữa),không khí ở đây cũng mát mẻ hơn, trong không khí thi thoảng còn có hương hoa nhẹ nhẹ, đó không phải của một loại, mà hình như rất nhiều loại. Cậu tò mò định ra sau viện thì bất ngờ nghe tiếng của Vân Lạc:
- Bái kiến đại hoàng tử, chủ tỷ đang đợi người ở thư phòng, ngươi đi theo nô tì.
_Được.
Nói thật, Vân Lạc không thích đại hoàng tử cho lắm. Một phần chính là nghe lời đồn về cậu ta, còn lại là vì cậu ta là nhi tử của Nhan hoàng hậu. Nhưng lúc cô tiếp xúc trục tiếp với cậu ta, tuy không nhiều nhưng cảm giác đại hoàng tử có gì không đúng lắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.