- Chết tiệt, giả bệnh nên bây giờ bệnh thật rồi à. 
- Công tử, người nói xem, tại sao trên người cô ấy lại có mùi hương thơm lạ như vậy, rất dễ chịu, thần chưa ngửi qua bao giờ. Kỳ Phong nói 
- Ta cũng chưa từng ngửi qua cái này bao giờ. Xem ra chuyến vi hành lần này của ta tốn công vô ích. Thôi, về cung. 
- Dạ, hoàng thượng. 
====== 
Trong Tâm Tư cung.. 
Nhan hoàng hậu và Hoàng thượng đang dùng bữa tối.. 
~Hoàng thượng, ngươi ăn đi. Nãy giờ người chưa ăn gì cả. 
- Ừ 
~Hoàng thượng, người ăn món này đi, thần thiếp tự tay làm đó. 
~Hoàng thượng, thần thiếp nghe nói hôm nay đại hoàng tử biểu hiện rất tốt, được rất nhiều người khen. 
~Hoàng.. 
- Thôi nàng ăn đi, ta không ăn nữa. Ta hơi mệt, ta về dưỡng tâm điện trước đây. 
Nhan hoàng hậu rất tức giận nhưng không làm gì được, lôi kéo Đường công công: 
- Hoàng thượng có chuyện gì phiền lòng sao?~Bẩm hoàng hậu nương nương, quả thật mấy ngày nay hoàng thượng đang có trăn trở nhưng xin phép thần không nói được. Thần xin phép đi trước. 
Đường công công là người đi theo hoàng thượng từ khi mới lọt lòng, biết rõ chuyện nào nên nói, chuyện nào nên không nên nói, lại rất thân cận với hoàng thượng, không thể để bí mật lọt ra ngoài được. Biết không thể dò hỏi Đường công công được nên Nhan hoàng hậu tức tối: 
- Hừ…CÓ CHUYỆN GÌ MÀ GIẤU KÍN CƠ CHỨ. Tưởng ta đây không tự mình điều tra được hay sao? 
Lại nói tại Dưỡng Tâm điện, hoàng thượng từ khi trở về luôn nhớ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dac-di-xuyen-khong-tranh-sung-vi-dam-me/868920/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.