Sáng hôm sau...
Mặt trời vừalò mò bò ra khỏi đám mây tuyết trắng xóa lẳng lơ trôi nhẹ nhàng trên trời xanh,muông chim đua nhau hót ríu rít, khung cảnh thật ảm đạm.
Nó khẽ nhíumắt, hai mí dần dần mở ra. Hôm nay nó dậy sớm thật.
Nó khẽ dụimắt. Ngồi dậy vươn vai: “Còn sớm chán!” Suy nghĩa đầu tiên trong ngày. Nó ngảngười xuống, ngủ thêm chút nữa.
“Haizz saokhông ngủ được vậy cà?” Nó nhăn mặt nhưng mắt vẫn nhắm nghiền lại. Không thểngủ được, nó xoay người. “Sao giường chật thế này?” Nó khẽ mở mắt. Mắt nó nhanhchóng trợn tròn lên.
- Á á á áá!!!!!!!
Nó ngồi dậy,co rúm người sợ sệt: anh đang ngru bên cạnh nó.
Tiếng hét vừarồi với dao động không tưởng đã làm ảnh hưởng đến màng nhĩ của anh, khiến anhkhông khỏi giật mình. Anh bật dậy nhìn quanh:
- Có chuyệngì vậy?- Rồi nhìn thấy nó- Á á á á!- Tiếng hét thứ hai trong ngày mới của đôitân hôn.
Hai ngườinhìn nhau, mỗi người lê về một phía, đồng thanh:
- Anh/Cô đãlàm gì với tôi rồi?
Hai người imbặt một lúc vì sự trùng hợp kia.
- Câu đó tôihỏi anh/cô mới đúng!
- Sao lạitrùng hợp vậy? Anh/cô định bắt chước tôi à?
Nó đã kịpnhận ra sự tương hợp kia, nó nhanh chóng nói:
- Tôi nóitrước! Tôi hỏi hôm qua tôi đã đá gối và chăn xuống đất cho anh rồi tại sao anhlại ngủ ở đây?
Anh gãi đầu:
- Hôm qua rõràng là tôi ngủ ở trên sofa mà sao tôi lại ở đây? Chính tôi cũng không hiểunữa!- Anh chau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-dac-di-phai-lam-tieu-thu/2231813/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.