Cố Quỳnh đưa bánh kem qua cho Trần Kiết Nhiên.
Hai người không cắt bánh, trực tiếp dùng muỗng xúc vào, Cố Quỳnh chưa từng thấy Trần Kiết Nhiên hạnh phúc đến vậy, nàng múc một miếng kem đưa vào miệng, mân mê thưởng thước, khoé mắt cong lên, nhu thủy trong đáy mắt giẫm lên trái tim Cố Quỳnh, Trần Kiết Nhiên lè lưỡi liếm môi, lồng ngực Cố Quỳnh hơi ngưng lại, bàn tay run lên, suýt chút nữa làm rơi muỗng.
Cố Quỳnh chỉ cảm thấy nội tâm nóng ran, yết hầu bốc khói, thiết nghĩ cùng là một cái bánh, tại sao dính ở khoé miệng Trần Kiết Nhiên lại có cảm giác ngon hơn rất nhiều.
Bị người nhìn chằm chằm, Trần Kiết Nhiên hoảng hốt cúi đầu, ngập ngừng nói: "Cậu chờ mình một lát, mình đi nấu thêm hai món xào "
Cố Quỳnh có lòng, đưa bánh kem đến chúc mừng sinh nhật nàng, nếu chỉ chăm chăm ăn bánh mà không chiêu đãi cô mấy món khác, quả thực thất lễ, nghĩ như thế, nàng liền đứng lên.
Cố Quỳnh cảm thấy hôm nay ánh mắt của Trần Kiết Nhiên sóng nước dịu dàng, lấp lánh cảm động, so với ngày thường còn phóng khoáng đẹp đẽ hơn gấp trăm ngàn lần, nhất thời ngây dại, không muốn để Trần Kiết Nhiên đi, cô vội vàng nắm chặt cổ tay người kia, xúc cảm như dòng diện chạy dọc từ lòng bàn tay xâm nhập nội tâm sâu xa, cánh tay tê rần, hai người cứng đờ bất động.
Cố Quỳnh giống như ăn phải độc mê hồn, lông mày thanh tú, hai mắt dán chặt vào khuôn mặt người đối diện, càng nhìn tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-cong/2216087/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.