Cố Quỳnh trông chừng Trần Kiết Nhiên suốt đêm.
Một đêm không ngủ, nghĩ rất nhiều chuyện.
Thời điểm gặp gỡ, nhìn thấy vết sẹo khó coi trên mặt nàng, trong lòng Cố Quỳnh không dễ chịu, suy nghĩ trăm phương ngàn kế khuyên Trần Kiết Nhiên chấp nhận phẫu thuật chỉnh dung.
Kỳ thực Trần Kiết Nhiên không xấu, tuy không xinh đẹp xuất chúng nhưng sạch sẽ thanh tú, ánh mắt vĩnh viễn thanh thanh nhuận nhuận, tướng mạo dịu dàng. Nàng còn trẻ, chưa tới hai mươi lăm, nhân sinh còn rất dài, sau khi khôi phục dung mạo, chặng đường phía sau sẽ có nhiều thay đổi.
Chí ít cảm giác áy náy trong lòng Cố Quỳnh sẽ bớt đi phần nào.
Rất nhiều người nói Cố Quỳnh ích kỷ, Cố Quỳnh không mấy để ý. Cuộc sống là của mình, sống thế nào là chuyện của mỗi người, vốn không phải thứ để người khác nghị sự.
Chỉ khi nghe thấy chữ "Đau" từ miệng Trần Kiết Nhiên, Cố Quỳnh giống như khai nhãn, rõ ràng hàm nghĩa của hai chữ ích kỷ.
Không chỉ là cuộc sống của cô, mà còn làm tổn thương người mình yêu.
Nhớ lại lời Khương Tân Nhiễm nói "Tôn trọng", lại nghĩ đến Trần Kiết Nhiên chất vấn: "Cô có từng nghĩ đến việc tôn trọng tôi chưa?"
Tôn trọng là gì? Đại khái đối với người xa lạ, chính là lưu lại một điểm tốt, ngày sau gặp mặt cũng không lúng túng.
Mà tôn trọng với người quan trọng, so với người lạ còn phức tạp hơn nhiều.
Là yêu nàng hơn bản thân, nhớ nàng hơn chính mình, nhìn nàng sống tốt sẽ vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-cong/2216009/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.