Kíp nổ xì một tiếng, tiếp theo là tiếng sắc nhọn: "Vèo --", Khói hoa tung lên, sau đó bùm bùm nổ trên bầu trời tỏa ra muôn vàn màu sắc.
Sau khi châm ngòi kíp nổ Trần Kiết Nhiên không dám xem, theo bản năng xoay người về sau tiến vào lòng Cố Quỳnh, Cố Quỳnh thuận thế che lỗ tai nàng, chờ đến khi nàng ngẩng đầu thì đã bỏ qua khoảnh khắc rực rỡ nhất.
Trần Kiết Nhiên cho rằng cái pháo hoa lớn như vậy nhất định sẽ nổ liên tục mấy chục hưởng, nào ngờ vang lên một hồi liền không còn động tĩnh, nàng cho rằng mỗi một hưởng đều có khoảng cách trung bình, bản thân không chuẩn bị tinh thần bị dọa sợ hết hồn, thế là nhào trong ngực Cố Quỳnh không dám nhìn theo, mười ngón tay còn nắm chặt vạt áo người kia.
Cố Quỳnh bị mười ngón tay cào không nhẹ không nặng đến khó chịu, hận không thể duy trì tư thế này, rồi ngay lập tức ôm nàng vào xe, đóng cửa, mặc cho bên ngoài náo nhiệt cỡ nào cũng không sánh bằng nhiệt liệt nóng bỏng nơi cơ thể Trần Kiết Nhiên.
Nhưng không thể...Chí ít hiện tại không thể.
Không nói đến việc sẽ dọa nàng sợ, hoặc là nàng không xem đây là chuyện to tát, làm ở nơi thế này, nói không chắc ngay cả âm thanh nhỏ nhất cũng bị người nghe thấy, tính cách Trần Kiết Nhiên mẫn cảm nhát gan, chắc chắn sẽ chạm vào dây thần kinh xấu hổ, sau khi xong việc không dám đi ra.
Trước đây Cố Quỳnh không quan tâm, thậm chí còn cảm thấy rất kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-cong/2215974/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.