Cố Quỳnh có tất cả ác liệt, mùi thơm mát lạnh thanh nhã trên người lúc nào cũng dễ ngửi, môi lại mềm mại, thấm ướt xúc cảm, Trần Kiết Nhiên không cách nào từ chối.
Mười tám tuổi rất thích Cố Quỳnh hôn môi, cô giữ chặt hông nàng, môi đè xuống, Trần Kiết Nhiên nóng đến hoà tan.
Mãi đến tận bây giờ vẫn không cách nào chống cự, hô hấp dồn dập, từ Cố Quỳnh bán cưỡng bức hôn đã biến thành hai người giao hoà.
Tách ra thì, trước mắt Trần Kiết Nhiên sương mù mông lung, có chút thất thần, thứ duy nhất phản chiếu trong con ngươi là cặp mắt thuỷ nhuận của Cố Quỳnh, gần như không thể suy nghĩ.
"A Nhiên, cậu không muốn thấy mình thân thiết với người khác, đúng hay không?"
Trán kề trán, tóc mai quấn vào tóc mai, Cố Quỳnh nhẹ giọng nghi vấn, rốt cuộc kéo quay về hiện thực, vài phút trước còn giận đến phát hoả, giờ khắc này hai tay quấn lấy cổ Cố Quỳnh khó rời, khí thế lúc nãy triệt để biến mất, nàng mím môi không muốn để ý đến cô, chỉ đẩy ngực cô, ra hiệu trở về chỗ ngồi lái xe đi.
Cố Quỳnh không hề lay động, chấp nhất truy hỏi: "A Nhiên, cậu rất quan tâm đến mình, có đúng không?"
Vốn là bị dồn vào thế yếu, lúc này thừa nhận, nói không chừng Cố Quỳnh càng đắc ý.
Quyết định phải cho Cố Quỳnh một điểm lưu tâm, hoảng sợ sâu trong nội tâm không nên biến mất dễ dàng như vậy, không muốn thừa nhận, tựa hồ một khi nói ra khỏi miệng, Cố Quỳnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-cong/2215948/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.