Trần Kiết Nhiên gọi điện thoại xong, từ cầu thang thoát hiểm đi ra, vừa vặn va vào ngực Cố Quỳnh, không phòng bị bị Cố Quỳnh ôm chặt, lại bị hôn trộm sau gáy.
Trần Kiết Nhiên nhìn quanh, không thấy bóng giáng vệ sĩ và trợ lý, nàng đang muốn biết kết quả kiểm tra của Ngải Lan thế nào, lại bị Cố Quỳnh giữ lấy hông, nói: "Về thôi."
"Không chờ Ngải Lan?"
"Cô ta đi rồi, kiểm tra một hồi không có làm sao, hẳn là muốn ăn vạ."
Bình thường Ngải Lan nhìn không giống người không có tiền, làm sao ăn vạ, nói là Cố Quỳnh coi trọng Ngải Lan bảo cô về trước cũng là chuyện có thể.
"Cậu...Cậu không cùng cô ấy..." Trần Kiết Nhiên có khúc mắc, muốn xác nhận, nghe Cố Quỳnh cấp tốc nhận tội: "Một lỗi sai mình sẽ phạm hai lần sao? Mình đứng cách xa cô ta mấy mét đây! Căn bản không đứng gần, không tin chờ một lúc cậu hỏi trợ lý của mình, để hắn làm chứng!"
"Mình cũng không nói gì, đừng gấp." Trần Kiết Nhiên không nhịn được cười, giơ tay thay Cố Quỳnh lau một giọt mồ hôi nhỏ sau gáy.
Cố Quỳnh thuận thế hôn lên ngón út Trần Kiết Nhiên, tựa cười mà không cười lý sự: "Mình sợ cậu không tin mình."
Ngón tay nhỏ vì chiếc hôn mà nóng ran, Trần Kiết Nhiên run lên, cúi đầu, hạ thấp mi mắp, muốn thu tay về, bị Cố Quỳnh vững vàng nắm lấy, thuận thế trượt xuống cổ tay, lùi bước vào bên trong góc cầu thang, vừa vặn dưới ánh đèn vàng.
Vóc người Cố Quỳnh cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-cong/2215944/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.