Cố Quỳnh không hiểu, oan uổng hô to: "Mình ôm người khác lúc nào?"
"Cố Quỳnh, cô muốn nói dối trước tiên cũng nên chuẩn bị kỹ càng." Trần kiết Nhiên đẩy cô ra, cười trào phúng: "Trên ngừoi dính mùi nước hoa của người khác còn nói không có? Lẽ nào là thiếu nữ không cẩn thận ngã nhào vào ngực của cô, vừa lúc cô thuận thế đỡ được?"
Cố Quỳnh vắt óc suy nghĩ.
Đúng là có chuyện như vậy.
Ước chừng hai tiếng trước, thời điểm ở dưới bãi đậu xe, Chu Tiểu Vũ không cẩn thận lệch bả vai va vào người cô.
Nhưng đó chỉ là tình huống bất ngờ, quá trình kéo dài chưa tới ba giây, Chu Tiểu Vũ vừa nghiêng người đã lập tức đứng thẳng, nếu như nàng hữu tâm bày kế, sẽ đụng một cái liền lập tức đứng lên sao? Đại khái sẽ giống như Ngải Lan kia, làm bộ ngã vào lòng cô, một lòng muốn cô đỡ lấy, ước gì ôm không buông tay.
"Sự thật là cô ấy không cẩn thận ngã lên người mình, thế nhưng liền lập tức tách ra, toàn bộ quá trình chỉ trong vài giây." Cố Quỳnh bất lực: "Mình cũng không kịp tránh, cô ấy đã đứng thẳng, ngay cả mình cũng không biết có mùi lạ trên cơ thể, A Nhiên, mũi cậu cũng quá thính."
"Ý cô là đang trách tôi?" Trần Kiết Nhiên cười giận dữ, vết sẹo trên mặt vặn vẹo, có chút doạ người: "Lần trước Ngải Lan không cẩn thận, cô liền nhanh tay lẹ mắt tránh đi, làm sao bây giờ lại phản ứng chậm như vậy, sững sờ không né tránh? Nếu như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-cong/2215938/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.