🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trần Kiết Nhiên có chứng sợ giam cầm, ngoại trừ Cố Quỳnh thì không ai biết, đây là di chứng của ký ức đau đớn khi nàng còn nhỏ.



Trần Kiết Nhiên không sợ tối nếu như ở trong không gian rộng, cho dù hơi chật hẹp cũng không quá đáng ngại, nhưng bóng tối mà ở hoàn cảnh chật hẹp đóng kín thì khác, giống như sợi dây thừng ghìm ở cổ họng, làm nàng không thể thở được.



Không gian vật lý càng nhỏ hẹp thì lực siết càng mạnh mẽ, mãi đến vô tận vô biên, như cái hố đen muốn nuốt chửng tất cả.



Trần Kiết Nhiên bị trói tay, cột chân, miệng bị dán. Gào khàn cổ họng, trán đỏ bừng lên, con ngươi sắp nổ tung, nhưng chỉ tạo ra vài tiếng ư ư, cách cánh cửa tủ, thêm cánh cửa phòng học, cách thao trường hai mươi mét, căn bản không thể kêu cứu.



Hai chân cuộn mình trong ngăn tủ đen kịt, ký ức sâu xa đáng sợ khắc sâu trong lòng từ từ kéo về, Trần Kiết Nhiên đổ mồ hôi lạnh, trong bóng tối không có chỗ trốn, kêu cứu khàn cả cổ không người đáp lại, tay chân không thể động đậy càng làm nàng hoảng sợ hơn, thân thể không tự chủ bắt đầu run rẩy.



Thả tôi ra!



Trần Kiết Nhiên dùng vai đập đập vào cửa tủ, cho tôi ra ngoài, muốn tôi làm gì cũng được, chỉ cần thả tôi ra ngoài.



Phạm vi động tác rất nhỏ, trước sau không vượt quá mười cm, ổ khóa bên ngoài lại quá rắn chắc, nàng dùng tất cả sức lực nhưng nó chỉ lung lay vài cái, mọi cử

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-cong/2215889/chuong-116.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bất Công
Chương 116: Cũng may cậu đến rồi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.