Thành phố D - 11:30pm.
"Quyết Lang ở đâu ?" Hoàng Kỳ Lâm dùng chân giẵm lên người của người đàn ông phía dưới khuôn mặt không chút biểu tình nói.
"Khô...không...tôi không biết." Người đàn ông phía dưới đau đớn nói hắn là đàn em của Quyết lang sau khi bị truy sát hàng giờ mới tìm ra được hắn trước đó có người cho biết hắn đã ở cùng Quyết Lang.
Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ cùng rất nhiều anh em đã tìm ra hang ổ của bọn chúng nhưng tiếc là Quyết lang đã chạy thoát.
"Còn ngoan cố !" Lực ở bàn chân Hoàng Kỳ Lâm lại tăng sức đè càng mạnh lên ngực của tên kia.
"Làm ơn...tôi thật sự không biết...Ư...ư..." Hắn thống khổ van xin.
"Nè tôi nói cậu đó nếu biết thì hãy nói đi tôi sẽ không giết cậu." Dịch Dương Thiên Tỉ phẩy tay ra lệnh cho Hoàng Kỳ Lâm nhấc chân ra Dịch Dương Thiên Tỉ cười khẩy nói.
"Lúc đó...các người...các người đến...thì Quyết đại ca...đã đi rồi." Hắn thều thào cực khổ nói . Vì đã bị tra tấn rất nhiều nên bây giờ sức để nói cũng không còn.
"Vậy sao ? Vậy cậu có biết hắn ta định trốn đi đâu không ?"
"Tôi...hộc...Tôi chỉ biết...Quyết đại ca... sẽ... sẽ chốn sang Thái."
"Cảm ơn nhé ! " Dịch Dương Thiên Tỉ chạm vào vai hắn tươi cười nói.
"Thế nào ? " Dịch Dương Thiên Tỉ quay sang phía của Vương Tuấn Khải nụ cười vẫn giữ nguyên.
"Quăng cho Sói đi." Thanh âm trầm thấp vang lên đôi mắt Vương Tuấn Khải đầy sát khí hướng về người đàn ông kia.
"Các...các...người..chẳng phải nói...sẽ tha cho tôi sao ?" Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/362757/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.