Ba nữ nhân viên kia thấy cậu đi ra liền thở phào nhẹ nhõm cũng may là cậu ấy không nói gì nếu như cậu mà nói họ sẽ bị sa thải khỏi công ty mất. Những gì vừa nãy họ mỉa mai Vương Nguyên bây giờ đã cảm thấy hối hận. Quả không hổ danh vợ của chủ tịch hệt như thiên sứ...
"Chào trợ lý Dịch." Hai thư kí ngồi ở bàn làm việc trước cánh cửa màu trắng to lớn , liền đứng dậy chào anh.
"Chào Tuấn Khải có ở trong đó không vậy ?"
"Có ạ ."
"Được rồi cảm ơn Nguyên Nguyên đây là Vương Thinh Thinh và Tĩnh Nhạc thư ký của Tuấn Khải."
"Chào hai chị." Cậu lịch sự chào. Thư ký Vương và thư ký Tĩnh cũng cúi đầu chào cậu.
"Đây là vợ chủ tịch Vương Nguyên." Dịch Dương Thiên Tỉ tươi tắn giới thiệu cậu với hai người kia. Vương Nguyên thì nép lại sau lưng anh. Cậu bây giờ đang rất ngượng ngùng . Cậu tự hỏi sao đi tới đâu anh cũng giới thiệu cậu với mọi người vậy ? Cậu đâu có nhờ anh.
"Xin chào cậu chủ. Mời vào." Hai thư kí đứng dậy mở cửa cậu cho.
"Cảm...cảm ơn." Vương Nguyên rụt rè đi vào. Căn phòng làm việc của anh rộng cực kì còn có cả kệ đựng sách cao nữa Vương Tuấn Khải đang ngồi trên bàn say sưa làm việc. Vương Nguyên từ từ bước tới "Tuấn...Khải...cơm..." Vương Tuấn Khải nghe thấy giọng cậu liền ngước mặt lên.
"Ngồi xuống đó đi." Anh hất mặt về phía ghế sofa đặt ở gần cửa sổ sát đất. Cậu ngoan ngoãn đi tới ngồi xuống.
" Chà...hai người định ăn cơm chung sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/362754/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.