Vương Tuấn Khải nghe được, quay đầu lại khóe miệng khẽ nhếch lên khuôn mặt đầy hứng thú " Tôi bắt cóc em...đem về nhà làm vợ. " Rồi lại sải bước đến chiếc xe BMW đang đứng chờ anh mà anh cũng không quên để lại một câu châm chọc cậu " Bảo bối em chậm tiêu như vậy chắc trí nhớ cũng không tốt nên đừng có đi lung tung nếu không sẽ lạc đấy." Vương Nguyên như muốn bốc khói nói không lên lời đành cắn răng bực tức đi vào.
Vương Nguyên ăn sáng trong trạng thái vô cùng bực bội cậu tưởng tượng miếng bít tết kia là anh mà dùng dao nỉa đâm chọc dùng hết sức mà chuốc giận. Sau khi cơn giận đã được giải tỏa cậu lại tiếp tục ăn...
"Bác quản gia" Sau khi ăn xong cậu gặp quản gia hỏi chuyện.
"Vâng có chuyện gì sao ạ!?" Quản gia một mực cung kính đáp.
"Vương Tuấn Khải là người thế nào ?" Cậu ngây thơ hỏi. Cậu muốn biết rốt cuộc anh là người thế nào mà đột nhập vào Vương gia 1 cách dễ dàng như vậy.
"Thiếu gia cậu không thể gọi thẳng tên của ông chủ như vậy ! Như vậy ông chủ sẽ không vui đâu." Quản gia trả lời.
"Ưm...vậy anh ấy là ai vậy."
Quản gia ngỡ ngàng nói cũng phải trước giờ rất ít ai biết đến tổng giám đốc của tập đoàn Vương Thị bởi lẽ anh không mấy thích những tên "chó săn" chuyên đi moi móc chuyện của người khác nên những người biết anh chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Ông chủ là người rất tài giỏi chưa đến 15tuổi đã tốt nghiệp bằng thạc sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/277017/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.