Vương Nguyên ngồi kể cho Doãn Thinh Thinh và Uất Mỹ Linh nghe tất nhiên chỉ là những gì cần thiết chứ không phải là kể hết mọi chuyện. Nói chuyện hồi lâu cũng đã đến trưa hai người cũng ra về. Vương Nguyên ngồi dưới sảnh xếp gọn những thứ trên bàn lại đi vào bếp.
"Cậu chủ ngài cứ để tôi !" Người hầu gái vội chạy lại cầm giúp cậu mấy cái ly "Ngài cứ ngồi xuống nghĩ để tôi làm cho ạ."
"Cảm ơn." Vương Nguyên quay người đi vào phòng ăn cậu mở tủ lạnh tìm kiếm thức ăn thấy cậu xuất hiện đầu bếp Văn liền lên tiếng "Cậu chủ người đói rồi sao ? Để tôi chuẩn bị cơm cho ngài."
"Ưm...không ! Cháu muốn ăn bánh kem." Cậu cầm trái kiwi trong tủ ra dơ lên nhìn.
"Vậy để tôi làm cho ngài bánh kem kiwi." Một thanh niên chợt lên tiếng. Vương Nguyên nhìn anh... là đầu bếp mới !? Thấy cậu không lên tiếng lại nhìn anh chằm chằm anh lại nói tiếp "Tôi là Vương Phúc Doãn là thợ làm bánh và chế biến các loại đồ ngọt vừa mới tới làm."
"Ồ...vậy nhờ anh làm cho tôi phần bánh kiwi nhé."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/1821917/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.