Rất nhanh chóng cậu đã ăn được hơn 10 món khác nhau Vương Tuấn Khải bị cậu lôi đi lung tung lại không cảm thấy mệt ngược lại thấy rất vui và thú vị anh không ngờ vợ của anh lại ăn khoẻ đến thế. Và hiện tại anh đang đứng nhìn cậu ăn bánh gạo....
"Nè nè cậu bé mặc đồng phục học sinh đó đáng yêu nhỉ ?" Một tiếng nói của thanh niên lạ phái xa đang nhìn chằm chằm vào Vương Nguyên.
"Phải phải ! Nhìn cũng hấp dẫn thật."
"Haha...nhìn cặp chân thon dài kia kia... huýt" Lại thêm một tiếng nói xen vào kèm theo tiếng huýt sáo. Từng chữ đều lọt vào tai của Vương Tuấn Khải gân xanh nổi lên cặp mắt anh như toé lửa hận không thể móc mắt của những tên đó vì đang ở trước mắt cậu nên anh không muốn cậu thấy anh hung dữ như thế.
Anh đưa tay xoay người Vương Nguyên lại cúi người xuống nhẹ nhàng đặt cặp môi mỏng khiêu gợi lên đôi môi đỏ mọng của cậu Vương Nguyên sững người cậu vốn đang ăn bánh gạo mà !?? Vương Tuấn Khải cuồng nhiệt hôn cậu trước con mắt của thiên hạ cái lưỡi của anh quấn lấy lưỡi cậu chiếm đoạt hơi thở ngọt ngào kia cả vị ngọt của bánh gạo cũng bị anh cướp đi đến khi thoả mãn mới buông môi cậu ra cặp mắt màu hổ phách chợt lạnh đi liếc nhìn hai tên vừa mới buông lời trêu ghẹo cậu khiến cho họ sợ đến xanh mặt nhanh chóng chạy đi Vương Nguyên đỏ mặt thở hổn hển dựa vào ngực anh chiếc bánh gạo trên tay cũng vì thế mà rơi xuống đất.
Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/1821854/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.