Ngày hôm sau cậu hăng hái dậy sớm chạy xuống nhà ăn sáng. Thấy anh đang ngồi đọc báo Vương Nguyên tươi tắn nói "Tuấn Khải sớm !"
Vương Tuấn Khải ngước mặt lên nở nụ cười dịu dàng lên tiếng "Nguyên Nhi ! Sớm ."
Cậu kéo ghế ngồi bên cạnh anh bắt đầu ăn sáng. Hôm nay cậu cũng sẽ đến trường. Vì mọi người đều biết mặt cậu rồi nên có giấu cũng chẳng gì. Cứ như bình thường vậy !
Ăn sáng xong Vương Nguyên đi theo anh ra xe cậu vui vẻ ngồi bên ghế phụ thắt dây an toàn cẩn thận Vương Tuấn Khải bước vào xe bắt đầu rời khỏi nhà đi đến trường tổng hợp Diamond.
"Nhớ những gì anh nói biết chưa ?" Vương Tuấn Khải cất tiếng.
"Vâng ! Em nhớ rồi !"
"Giỏi lắm !" Anh đưa tay nhéo cái má phúng phính của cậu cưng chiều nói.
"Tuấn Khải anh đừng dừng trước cổng trường có được không ?"
"Tại sao ?"
"Em...không muốn gây sự chú ý !" Cậu lí nhí trả lời. Nếu bây giờ mà dừng trước cổng sẽ thành đề tài cho người bàn tán thôi.
"Em xấu hổ vì làm vợ anh sao ?" Vương Tuấn Khải lạnh nhạt nói anh đưa mắt nhìn cậu.
"Không phải." Vương Nguyên lắc tay "Chỉ là...anh như vậy sẽ có rất nhiều người chú ý ! Với lại còn đi siêu xe nhiều cô gái nghiêng ngả vì anh lắm !"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/1821843/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.