Lúc này Vương Nguyên đang nằm gối đầu trên đùi anh xem ti vi còn anh thì đang đọc tạp chí. Tuyết lại rơi bên ngoài sân không rơi nhiều nhưng cũng đủ làm trắng ở một mảng sân Vương Nguyên chăm chú xem ti vi tin tức chợt phát lên.
"Trường tổng hợp Diamond là trường học từ cấp hai cho đến đại học với tất cả các ngành diện tích rộng lớn cả nghìn ha đây là trường học tổng hợp duy nhất ở Trung Hoa được các cổ đông lớn đầu tư rất nhiều ngay cả các tập đoàn nước ngoài cũng đầu tư. Với hơn 20 ngàn học sinh , sinh viên xuất sắc .... Đứng đầu đồng thời cũng là người sáng lập lên trường Diamond là chủ tịch tập đoàn VR...."
"Hửm...Tuấn Khải à trường học này là do anh thành lập sao ?" Vương Nguyên trố mắt nhìn bất ngờ hỏi anh.
"Ừm ! Đó cũng sẽ là ngôi trường em sẽ theo học !" Mắt vẫn không dời quyển tạp chí thanh âm trầm thấp vang lên.
"Hả ?"
"Chẳng phải em nói hết kì nghỉ đông và tết em sẽ đi học sao ?"
"Ưm..."
"Thì đây sẽ là trường của em."
"Thật sao ?"
"Ừ."
"Oa... Đồng phục đẹp quá đi." Vương Nguyên thích thú reo lên.
"Tối nay đồ sẽ được đưa đến."
"Vâng!"
Vương Tuấn Khải nhếch môi cười nhéo nhẹ cái mũi nhỏ xinh của cậu. Sau đó lại tiếp tục đọc tạp chí. Chỉ cần cậu thích thì bất cứ việc gì anh cũng có thể làm...
-------------
Kì nghỉ đông và tết của Vương Nguyên đã qua bây giờ cậu phải đi học lại. Bây giờ đã là tháng 3 thời tiết cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-ve-lam-vo/1821827/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.